Nhiều cơn mưa to liên tục đổ xuống, trời hơi lạnh một chút, Trương Huyền lái xe ra khỏi
nhà, trên đường thấy không ít người đều đeo khẩu trang, thế là tiện đường quẹo vào
một cửa hàng tiện lợi mua khẩu trang, còn mua cả một túi kẹo bạc hà.
Nhét kẹo bạc hà vào miệng Niếp Hành Phong, sau đó đeo khẩu trang lên cho anh, tuy
rằng che hết một nửa khuôn mặt anh tuấn của chiêu tài miêu, nhưng mà so với bị lây
bệnh vẫn còn tốt chán. Về phần chính mình, Trương Huyền suy nghĩ một chút, quyết
định cùng chiêu tài miêu nhà mình có phúc cùng hưởng có họa cùng chia, thế là cũng
đeo khẩu trang lên.
Nhà Đỗ Vi Vi nằm ở tầng cao nhất của khu chung cư, cảnh vật xung quanh thật tĩnh
mịch, giao thông cũng tiện lợi. Hai người đứng trong thang máy có thể xuyên qua lớp
kính trong suốt của thang máy nhìn thấy phong cảnh phía xa xa. Trương Huyền tặc
lưỡi: "Phong cảnh ở đây thật không tồi."
"Nói đến chung cư cao tầng, không bằng chuyển sang chỗ tôi ở đi?" Niếp Hành Phong
mỉm cười nói: "Có thể mỗi ngày đều được thưởng thức cảnh đêm, chả phải em thích
nhất sao."
Nhớ tới lúc hai người cùng ngắm cảnh đêm rồi bộc phát cảm tình mãnh liệt, Trương
Huyền hơi mất tự nhiên, vươn tay kéo khẩu trang của Niếp Hành Phong ra, nhét thêm
một viên kẹo bạc hà vào, "Họng đau thì bớt nói giùm cái."
Thấy Trương Huyền móc đạo phù trong túi ra, cười quỷ dị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-su-chap-vi-phan-2/3248131/quyen-6-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.