Nghệ quay về được một lúc thì Ngụy Chính Nghĩa gọi điện đến, câu đầu tiên là hỏi: [Sư phụ, anh đụng phải bọn buôn lậu thuốc phiện sao? Bạch phiến thuần khiết như thế anh lấy được từ đâu vậy? ]
“Tình cờ gặp được, loại ma túy đó rất thuần khiết sao?”
[Đúng rồi, so với mấy loại truyền trong thế giới ngầm thì thuần khiết hơn rất nhiều, hơn nữa độ thuần khiết cũng gần giống với mấy vụ án ma túy quốc tế gần đây, sư phụ anh phải chú ý cẩn thận, đụng phải án lớn nhất định phải báo cảnh sát.]
Trương Huyền không ngờ tới điều tra vụ Lạc Dương lại tra phải ma túy, bây giờ nếu nói ra tên của A Tam, vậy nhất đinh sẽ liên quan đến vụ của Lạc Dương, nhớ tới phần hợp đồng đáng ghét kia, cậu nhịn xuống xung động muốn nói ra.
“Lão đại, xem ra án lần này rất khó nhằn rồi.” đợi Trương Huyền gọi điện thoại xong, Nghệ nói.
“Có lần nào mà chúng ta không nhận phải án khó chứ?”
Cứ cho là bọn bắt cóc Lạc Dương không phải là người, Trương Huyền cũng không quá để ý, sau khi đuổi Tiểu Biên Bức đi, Trương Huyền đi tắm rồi quay về phòng ngủ, lăn lộn trên gường King Size hưng phấn gọi điện cho Niếp Hành Phong, giờ ở Italy đang là sau buổi trưa, rất thích hợp để nói chuyện, còn về vụ án, mai gặp Ngao Kiếm rồi nói tiếp.
Chuông reo hai hồi thì có người nhấc máy, nghe thấy giọng của Niếp Hành Phong, Trương Huyền lập tức nói: “Chủ tịch, anh đang làm gì đấy?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-su-chap-vi-phan-2/3248107/quyen-5-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.