*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Anh thật muốn lập tức giết tên tiểu thần côn kia!
Đây là ý nghĩ duy nhất lúc này của Niếp Hành Phong.
Mày kiếm hoàn mỹ hơi nhíu, tay cầm ly nắm chặt lại, biểu hiện rõ tâm tình hiện giờ của anh tồi bao nhiêu, tiếng nhạc jazz du dương đã không còn công hiệu làm cho tâm tình con người ta trở nên thong thả hòa hoãn, mà ngược lại còn giống như là chất xúc tác, làm ngọn lửa buồn bực trong lòng anh càng ngày càng bốc lên.
“Trương Huyền đáng chết!”
Nếu tâm linh tương thông thì lúc này Trương Huyền sẽ rất vinh hạnh phát hiện, bản thân tối nay đã được chủ tịch đại nhân thân yêu hỏi thăm không dưới hai chục lần.
Mông dường như bị một bàn tay không an phận “vô ý” chạm vào, sống lưng Niếp Hành Phong theo bản năng cứng lại, nhưng chỉ uống một ngụm đồ uống mà không có thêm phản ứng gì khác.
Trong loại quán bar nhiệt tình đến gần như có thể nói là thối nát này, rất khó trông chờ được loại gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn, huống hồ anh còn đang ăn mặc thành dáng vẻ này.
Kiểu tóc vốn đang hoàn hảo lại trở thành kiểu đầu bị nhuộm màu lòe loẹt, còn có kiểu khuyên đinh(1) đủ để làm giả hóa thật này, cùng với bộ quần áo bó sát người ôm chặt lấy đường cong thắt lưng với mông, nhưng thứ khiến anh bực nhất là áo sơ mi bán trong suốt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-su-chap-vi-phan-2/3248083/quyen-3-chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.