Kaori đẩy Kiba ra, tát vào má anh một cái thật mạnh. Đôi mắt cô giận dữ, nhìn anh, hơi thở dồn dập.
Kiba nhìn cô với ánh mắt buồn bã. Gió nhẹ nhàng nâng mái tóc của haingười lên. Bất giác, tim Kaori đau nhói. Cô quay mặt đi, để cho mái tócđang tung bay che mất khuôn mặt đang đỏ của mình.
“ Xin lỗi!”
Kiba lên tiếng, Kaori quay đầu nhìn lại. Mắt anh vẫn buồn, khiến cô cảm thấy khó chịu nơi lồng ngực.
“Tôi đi đây!”- Cô cố gắng bình tĩnh nói, rồi bỏ đi một mạch thật nhanh. Đằng sau lưng, ánh mắt của Kiba vẫn theo dõi cô…
“ Mình bị sao thế này?”
“Rốt cuộc, mình cảm thấy như thế nào về cậu ta?”
“ Tại sao lại không thể điều khiển được nhịp tim khi đứng gần cậu ta?”
“ Kaori…”- Kiba thì thầm.
Sáng hôm sau…
Trường học đã được dọn dẹp sạch sẽ. Một ngày học mới bắt đầu.
Ngồi trong lớp, Kaori một tay chống cằm, tay kia để trên bàn. Cảm xúctrên khuôn mặt cô vẫn thế, nhưng đôi mắt của cô mang một vẻ đượm buồnkhó tả và hiếm thấy. Mọi người trong lớp khẽ liếc nhìn cô, xì xào bàntán chuyện hôm qua.
“ Kaori ngày hôm qua còn đẹp hơn cả hôm nay.”- Một nữ sinh thì thầm với bạn của mình.
“ Tớ thấy rồi. Cả Kiba cũng vậy!”- Cô bạn đáp lại, vẻ hào hứng. Bấtchợt, Kaori giật mình, đôi mắt mở to vẻ kinh ngạc.Nhưng ngay lập tức, cô trở lại bình thường. Cô nhíu mày, tự nhủ tại sao mình lại giật mình khi nghe tên Kiba?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-su-bong-dem/2070080/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.