Hoàng hôn. Nắng mang một màu vàng cam buồn tẻ. Gió lặnglẽ, nhẹ nhàng len lỏi qua các tán cây làm chúng kêu xào xạc. Mây baychậm rãi, mang theo sắc thái của nắng chiều trên mình.
Bóng Kaori đổ dài trên đường. Con đường dẫn vào dinh thự quen thuộc hômnay đột nhiên dài ra đối với cô. Đầu óc cô lúc này đang dày đặc suynghĩ. Bây giờ thì cô không thể sắp xếp ý nghĩ một cách trật tự được nữa. Nó đã trở nên lộn xộn và rối như tơ vò.
“ Mình bị cái gì thế này…?”
Đẩy cửa bước vào nhà, Kaori buông người xuống băng ghế nệm một cách mệt mỏi. Đôi mắt nâu nhạt nhìn lên trần nhà, cô khẽ thở dài.
“ Kaori, mày là Thiên Sứ. Đã là Thiên Sứ thì không được thích con người!”
Kaori tự nhủ. Nhưng điều đó dường như đã trở thành vô ích. Tâm trí cô đang bị câu nói lúc sáng của Kiba chi phối.
[ Kaori, tớ yêu cậu ]
Cô nhíu mày. Tự hỏi tại sao… mình lại nhớ dai đến như thế? Đó đơn thuần chỉ là một lời tỏ tình.
Đúng vậy… chỉ đơn thuần là vậy thôi…
......................................................................................................................
# Dinh thự của Kiba #
Anh đi vào phòng mình, buông người xuống chiếc giường êm ái. Đôi mắt anh nhìn lên trần nhà, mơ màng nghĩ tới những lời nói của mình lúc sáng.
“ Lúc đó… tại sao mình lại nói…?”
Kiba đang tự hỏi chính mình. Có phải là anh cảm thấy khó chịu khi Kaorinhìn thấy anh đi chung với Jigoko? Phải chăng chỉ vì thấy thái độ lạnhnhạt của cô dành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-su-bong-dem/2070078/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.