Từ ngày hắn tỏ tình với nó hầu như ngày nào cũng là ngày nắng đẹp,hai người họ tình tứ nắm tay nhau đi vào trường, mặt kệ những ánh mắtsoi mó đang nhìn về phía họ.
Nó lo lắng cất giọng:
-anh liệu có ổn không, anh xem mọi người nhìn mình kìa, em sợ giống như hôm qua bị người ta quây quanh đến ngẹt thở.
Hắn dùng ánh mắt diệu dàng để chấn an nó, rồi xiệt chặt tay hơn.
-đừng lo, có anh đây mà chúng ta chỉ đến thông báo cho mọi người rồi sẽ đi.
-chúng ta lại chốn học à, em không muốn đâu.
Hắn đột nhiên đứng lại, nhìn thẳng và mắt nó.
-em không nhớ lúc gần sáng đã làm gì với anh à, vết bầm trên …anh vẫn còn đấy, em còn hứa nghe lời anh tuyệt đối để bù đấp mà.
Nó nhăn mặt, nhớ lại tình tiết sáng nay….
nó chợt thức giấc nhìn xung quang chẳng thấy hắn đâu, nó loạn choạng bướcxuống giường, chân nó đạp trúng cái gì đó mềm lắm, nó liếc mắt xuốngchân, uầy chân nó đang đạp trên cái chảo của hắn, vừa nãy nó còn nhúngnữa, tiêu thật rồi.
-anh…anh không sao chứ? sao anh lại nằm dưới đất.
Hắn lườm nó, cố ngồi dậy , tay thì xoa xoa cái mông đáng thương bị nó hành hạ.
-em ngủ mơ thấy gì mà đạp anh một phát xuống tận dưới sàn nhà luôn vậy hả?còn nữa…em nở lòng nào lại đạp lên chỗ em đạp anh, đau đấy.
Hắn giả bộ, mắt thì rơm rớm, thấy hắn như thế nó đau lòng, nó cũng có muốnthế đâu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-su-bi-that-lac/2234153/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.