Tay nó chạm vào mặt hắn, hắn khẽ nhíu mày, cứ ngỡ là Luna nên hắn nắm chặt cổ tay nó, rồi quát.
-cô…cô muốn chết đúng không??? tôi đã nói là biến khỏi đây kia mà…khụ khụ…tôi sẽ…
Hắn chợt khựng lại không nói nữa, hình như hắn nhận ra điều gì đó, bàn taynày làm hắn có cảm giác quen, và thân thuộc lắm, nó chợt khóc nấc lên,bàn tay hắn bắt đầu rung lên, dù đang rất mệt nhưng hắn vẫn cố gắng mởmắt ra.
Trước mắt hắn là hình ảnh người con gái đó, người con gái mà hắn yêu, hắn đưa tay lên chạm vào má nó , lau đi dòng nước mắtđang chảy xuống má, giọng hắn rung rung.
- anh lại được gặpem rồi! hắn cười ngọt-nhưng mà…lần nào anh thức dậy em cũng biến mấthết, lần này ở lại với anh lâu hơn một chút được không?
Đúngthế như hắn nói từ lúc hắn thật sự tin nó không còn trên đời nữa, đêmnào hắn cũng thấy nó, có thể vì nhớ nó quá nên mới có ảo giác như thế.
Hắ xiết chặt tay nó hơn, nó lau nín không khóc nữa, nó gật đầu với hắn,hắn có vẻ như yên tâm, hắn rất mệt và ngủ thiếp đi, nó dùng tay sờ vàotrán hắn, hắn bị sốt rồi, chắc do vết thương gây ra.
Nó lật đật xuống dưới lầu,loanh hoanh tìm xuống bếp , chuẩn bị một chậu nước nóng đem lên phòng hắn, nó chăm sóc hắn cẩn thận.
Nó sát trùng và băng bó lại vết thương trên tay hắn, nhưng đến giờ hắn vẫn chưa hạ sốt nó lo lắm, mẹ hắn trước đây nghiêm cứu thảo dược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-su-bi-that-lac/2234124/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.