Cô mệt lắm rồi, chỉ muốn ngủ. Cô ngất đi, mọi người xung quanh đó, những con mắt đổ dồn nhìn về cô và anh.
"Vy vy, em không sao chứ! Tỉnh lại đi"
Anh lay lay người cô, Triệu Văn Vũ chạy lại bế cô vào trong nhà. Mọi người xung quanh đó chỉ dám nhìn theo và bắt đầu bàn tán ầm ĩ.
-----
"Em không sao chứ?"
Triệu Văn Vũ cầm cốc nước dí vào mặt cô.
"Em mệt!"
"Anh ra ngoài tiễn khách nhé!"
"Vâng! "
Đặt cốc nước xuống bàn Vũ hôn nhẹ lên trán cô rồi đi ra ngoài. Tất cả hành động đó Anh đã nhìn thấy.
"Em hạnh phúc khi ở bên anb ta chứ?"
Anh đứng ngoài ngắm cô một lúc lâu rồi rời đi.
-------
Hàng người tiễn nhau ra về Lili chạy quanh đó đi tìm Anh, cô ấy rất lo cho Anh phải không nhỉ?
Hạ Trung Quân mặc bộ vest đen rất lịch lãm đứng cầm mấy nén hương, mồm lẩm bẩm cái gì đó.
"Bác gái! Con sẽ chăm sóc tốt cho Vy Vy lên bác hãy yên nghỉ đi nhé!"
Cắm nén hương vào bát hương màu vàng rồi Quân bước tiếp.
"Anh vào nhé!"
Hạ Trung Quân ngõ cửa rồi tự ý đi vào. Cô ngồi khép chân tay ở một góc tường trong phòng. Hạ Trung Quân nhìn thấy mà đau lòng.
"Anh.... Gọi mẹ em dậy đi... Mẹ ơi... Gọi mẹ em dậy đi!"
Cô gào lên, khóc rất to. Người thân duy nhất của cô nào còn ai?
Hạ Trung Quân chỉ biết ôm cô vài lòng vỗ vỗ lưng. Chưa một người con gái nào mà anh lại yêu thương như vậy.
"Vy vy ngoan nhất phải không? Nín đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-su-am-nhac-2/81370/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.