- A Xuyên, mau nhìn, mau nhìn kìa, biển mây! - Ừ, rất đẹp. Người càng đẹp hơn. - Chắc chắn rất đẹp rồi, không nhìn xem là quê của ai. - Phải phải phải, quê của Thái Thái chính là thắng cảnh. - Câu này em thích nghe. - Ngốc ~ - Ai ngốc ai ngốc? - Ai ngốc người đó biết. - Anh ngốc. - Phải không nhỉ? - Chính là anh ngốc đấy. Vạn Thái Thái làm mặt quỷ rồi bỏ chạy. - Nè, đừng chạy. Nguy hiểm lắm! Rầm!!! Vạn Thái Thái va mạnh vào một cái cây. - Cẩn thận! Sao rồi sao rồi sao rồi… Người đàn ông nào đó đau lòng không thôi, chắc chắn cô bị va không nhẹ. - Đau chết mất… đều tại anh. - Ngốc như vậy còn dám nói không ngốc. Anh đành nhẹ nhàng xoa trán cho cô. - Hừ, đau chết em rồi. Tại anh hết đấy. - Được được được, sao rồi? Anh xem nào. - Cái cây chết tiệt, thấp như vậy làm gì? - Rõ ràng là em chạy lung tung không để ý, còn trách cái cây. - Trách trách trách! Tại anh mua cái mũ dở hơi này, cản tầm mắt em. - Phải phải phải, cô Vạn à, cô không có chút xíu sai nào hết. - Vốn là vậy mà, nè, nhẹ chút, đau lắm đó. - Cũng tạm, không sao. Biết đau là tốt, sau này cứ ngoan ngoãn ở bên cạnh anh thì không bị thương đâu. - Được được được, sau này em sẽ dựa vào anh. Sau này em cứ yên tâm ở cạnh anh là được.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]