Họ sắp nghênh đón cái Tết Tết dương lịch đầu tiên hai người ở bên nhau. Từ lâu Vạn Thái Thái đã bóng gió hỏi Đoàn Vũ Xuyên Tết Tết dương lịch cóđược nghỉ hay không. Anh cắm cúi viết bệnh án, đầu không ngẩng lên:
- Chắc là không được, hôm đó phải trực.
Mắt Vạn Thái Thái bỗng chốc u ám:
- Ờ.
Cô tiếp tục soạn giáo án. Đoàn Vũ Xuyên nhìn cô mất tinh thần:
- Thái Thái.
Vạn Thái Thái tùy tiện đáp một tiếng.
- Xin lỗi.
Cô lại tùy tiện ừ một tiếng, không ngẩng đầu lên, cắm cúi vào màn hình laptop.
- Thái Thái.
Nhìn cô mất hứng, Đoàn Vũ Xuyên cảm thấy áy náy không thôi:
- Anh cố gắng dành ra ngày 31 nhé? Tết dương lịch thật sự không thể nghỉ.
Vạn Thái Thái lại ừ một tiếng:
- Không sao, anh cứ đi làm đi. Em ăn Tết với đồng nghiệp được rồi.
Cô gắng sức hiểu cho anh, anh cũng không còn cách nào khác, bác sĩ mà,luôn phải lấy bệnh nhân làm đầu. Nhưng cô cứ không vui. Đoàn Vũ Xuyênđặt bệnh án xuống, bước đến, nhẹ nhàng ôm lấy cô:
- Xin lỗi.
Vạn Thái Thái ôm lại anh:
- Không sao.
Cô cố gắng nâng cao tinh thần, khiến bản thân trông vui vẻ lên. Đoàn VũXuyên nhìn cô miễn cưỡng vui cười, trong lòng lại càng khó chịu.
Vạn Thái Thái miết mũi anh:
- Được rồi được rồi được rồi, đã biết là mắc nợ em thì phải bồi thường đấy.
Đoàn Vũ Xuyên nắm chặt tay cô:
- Em muốn bồi thường cái gì?
- Các cô ấy nói túi xách chữa trăm bệnh, nhất định phải mua túi xách,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-son-van-thuy/18285/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.