Lúc nghỉ giải lao giữa giờ làm, Ngụy Hiền và Vạn Thái Thái tranh thủ chút thời gian.
Ngụy Hiền đột nhiên cảm khái:
- Người trẻ tuổi bây giờ yêu đương đúng là càng ngày càng không hiểu nổi.
Vạn Thái Thái không hiểu:
- Hả?
- Nhìn bên kia kìa.
Ngụy Hiền bĩu môi ra hiệu cô nhìn về một hướng. Nữ sinh trong thư viện hôm nọ đang ở cùng một nam sinh khác.
Vạn Thái Thái trả lời qua loa:
- Người trẻ tuổi mà, tùy hứng.
Ngụy Hiền lắc đầu, vờ bất đắc dĩ nói:
- Ôi, già rồi, không theo kịp thời đại.
- Xì, cậu đùa mình đấy à? Yên tâm, cậu cũng rất trẻ, thanh niên tài tuấn là dùng để nói cậu, đừng ủ rũ ha.
Vạn Thái Thái thật sự cảm thấy điều kiện của Ngụy Hiền rất tốt.Tuổi trẻ đầy hứa hẹn, học trường nổi tiếng từ nước ngoài về, đẹp traituấn tú, tính tình hiền lành, ngoại trừ hơi có chút trì độn trong tìnhyêu thì quả thực là hoàn mỹ.
Ngụy Hiền đặt ly cà phê trong tay xuống, nghiêm túc hỏi:
- Cậu thật sự cảm thấy mình là thanh niên tài tuấn?
Vạn Thái Thái cười nói:
- Đừng nói với mình là Ngụy công tử không tự tin vào bản thân nhé.
- Ha ha ha. Làm người phải khiêm tốn mà.
Ngụy Hiền từ nhỏ đã tự tin.
- Đủ khiêm tốn.
Vạn Thái Thái trêu. Ngụy Hiền thật sự là người khiêm tốn, nếukhông phải cô tình cờ biết được bối cảnh gia đình anh thì cô nghĩ cả đời mình cũng sẽ không biết.
Ngụy Hiền cười:
- Ha ha ha. Cậu thật biết đùa.
- …..
Đùa chỗ nào? Sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-son-van-thuy/18282/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.