Địa lao Ma giới không phải là chốn tiểu tiên bình thường chịu đựng được. Ở đây có đủ các loại tra tấn khiến cho người ta sống không bằng chết. Lửa tham, sân, si làsức mạnh của Ma tộc, đó cũng là lí do để Ma tộc trường tồn. Ma Vương làbất tử, trừ phi chúng sinh lục giới hết tham, sân, si hoặc tự hắn từ bỏsinh mạng bằng không dù cho có đem hắn vứt xuống Tru tiên đài cũng không giết chết được hắn. Bị hai sợi xích sắt nặng nghìn cân khóa haitay lại nhưng Thiên Sơn Tuyết cũng chẳng nhíu mày, nàng không phải làhạng nữ tử nhu nhược, càng không biết đến cái gì là tham sống sợ chết,sống trên đời mà được trải nghiệm hết cực hình của Ma giới cũng tính làmột loại vinh hạnh. - Cô nương, ta khuyên cô nên sớm thú nhận với vương thượng để tránh nỗi đau xác thịt. – Tả hộ pháp có chút thưởng thức Thiên Sơn Tuyết, gặp nguy không loạn, quả là kẻ thông minh, đángtiếc… - Tả hộ pháp không cần nương tay, nên làm gì thì làmđi, nói đi cũng phải nói lại, được Vương của Ma giới đích thân nghiêmhình bức cung quả là vinh dự hiếm có. – Thiên Sơn Tuyết không nóng không lạnh đáp lại. - Ngông cuồng, đợi ngươi nếm trải mùi lửanghiệp thiêu đốt rồi xem ngươi còn cứng miệng được nữa không, bản vươngcũng muốn xem thử ngươi có bao nhiêu bản lĩnh mà dám ở trước mặt bảnvương diễn trò. – Nam Tuyệt Thiên huyết sắc trong mắt tăng thêm vàiphần, Nam Tuyệt Thiên hắn không ra tay quả thật không khiến nữ nhân nàybiết được Vương của Ma tộc có bao nhiêu đáng sợ. Nam Tuyệt Thiênniệm chú, ngọn lửa đỏ rực bốc cháy hừng hực trên sợi xích sắt, ngọn lửaquấn lấy thân hình thiếu nữ. mạnh mẽ cắn nuốt linh hồn. Nam Tuyệt Thiênnhếch môi, lửa của hắn là thứ lửa lợi hại nhất trong thiên địa, ngay cảthượng tiên thiên giới còn bị thiêu đến hồn phi phách tán, huống gì lànữ nhân trước mắt. Nhưng hắn sẽ không cho nàng ta chết vội, từ từ thưởng thức sự đau đớn, khổ sở cầu xin của Thiên Sơn Tuyết mới là thứ NamTuyệt Thiên hứng thú nhất. Ngọn lửa ngày càng bốc cháy mãnh liệt, Thiên Sơn Tuyết thần thức bị lửa si cắn nuốt không ngừng truyền đếntừng trận đau đớn như xé rách linh hồn, bất quá nàng cũng không phải làkhông chịu được, lửa của Ma Vương tuy mạnh nhưng thân là thần đời trước, nàng cũng không dễ chết trong tay Nam Tuyệt Thiên như vậy được. NamTuyệt Thiên nhàn nhã thưởng thức ly trà trên bàn, từ từ chờ đợi tiếngkêu gào đau đớn của nữ nhân trước mặt nhưng một khắc trôi qua, Thiên Sơn Tuyết mày cũng chưa từng cau lại. Không đúng, tại sao chỉ có lửa sithiêu đốt nàng ta, lửa sân và lửa si đâu, không lẽ… Không thể nào. Nàngta sao có thể hoàn toàn không sân không tham được. Nam Tuyệt Thiên thulại lửa, từ từ bước lại trước mặt Thiên Sơn Tuyết. - Thiêngiới lần này quả nhiên bỏ ra vốn lớn. Bất quá bản vương cũng rất xemtrọng sức chịu đựng của ngươi, bản vương tự nhiên có nhiều cách để ngươi mở miệng. Ngươi có phải cảm thấy rất nóng, bản vương cũng không phải kẻ tuyệt tình, hôm nay bản vương phá lệ giúp ngươi. – Nam Tuyệt Thiên càng nói, Tả hộ pháp càng cảm thấy lạnh sống lưng, mỗi khi vương thượng đổigiọng là lúc sắp có chuyện lớn xảy ra. Quả nhiên Nam Tuyệt Thiên lại đổi giọng – Ném nàng ta vào địa ngục hàn băng, thả độc xà vào. Nhìn Nam Tuyệt Thiên bỏ đi, Tả hộ pháp không khỏi thấy đồng cảm với Thiên Sơ Tuyết, chọc ai không chọc, lại chọc vào vương thượng, hơn nữa lại làchuyện cấm kị của người, lần này thì thảm rồi. Cô nương nếu có kiếp sau, hãy nhớ lấy bài học này. - Thế nào, nàng ta có chịu khai không? – Nam Tuyệt Thiên vừa xem tấu chương vừa thuận miệng hỏi Hữu hộ pháp. - Bẩm vương thượng, nàng ta vẫn không chịu nói gì, đã ba ngày rồi, e rằng mạng khó giữ. – Hữu hộ pháp kính cẩn đáp. - Đừng để cho nàng ta chết, nàng ta với bản vương còn có công dụng. Đi, đếnđịa lao. – Nam Tuyệt Thiên bỏ tấu chương xuống, ra khỏi tẩm điện. Bảnvương tra tấn ngươi, ngươi không chịu nói, nhưng nếu là người bên cạnhngươi thì sao? Bản vương không tin đã đến bước này ngươi còn không chịuthỏa thuận. Địa ngục hàn băng hơi lạnh thấu xương, hàn khí ở đâycũng đủ giết chết thần thú dũng mãnh nhất thiên tộc, Thiên Sơn Tuyết vẫn nằm đó, không cử động cũng không nói gì. Y phục trên người không biếtlà màu đỏ của giá y hay của máu, tóc dài phủ kín khuôn mặt, nhìn khôngra cảm xúc gì. Bất chợt, nàng nhìn thấy trước mặt xuất hiện thêm một đôi giày đen thêu phượng hoàng bằng chỉ vàng. - Xem ra mạng ngươi cũng lớn lắm. - Ma Vương quá khen rồi. - Thật ra, ngươi không cần phải khổ sở chịu đựng như thế này, bản vương và ngươi có thể thỏa thuận. Im lặng. - Chỉ cần ngươi nhận việc Thiên giới thay mận đổi đào để ngươi gả thay LạcNhạn đến đây, trước mặt quân vương lục giới làm chứng bắt Lạc Nhạn gảcho bản vương làm thiếp, bản vương sẽ thu nhận ngươi. – Nam Tuyệt Thiênquyết tuyệt, lạnh lùng, còn ra vẻ đang ban ơn cho nàng. - Nếu không thì sao? – Thiên Sơn Tuyết nhếch môi cười lạnh lùng. - Ngươi có thể không sợ chết nhưng còn tỳ nữ kia của ngươi thì sao? – Nam Tuyệt Thiên cười lạnh lẽo. Thiên Sơn Tuyết thầm kêu không ổn, nàng quên mất Nguyệt Dao còn trong tay hắn….
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]