Tôi đi đôi giày mới cứng về trường cùng Duyệt Oánh thì gặpTriệu Cao Hưng đang đứng dưới cổng ký túc, vừa thấy chúng tôi,cậu ấy đã vồn vã hỏi:
- Hai người chạy đi đâu vậy hả?
Duyệt Oánh ôm tôi, cười nói:
- Em đưa Đồng Tuyết đi mua giày.
Triệu Cao Hưng nói:
- Ôi, Đồng Tuyết này! Nhìn cậu xanh xao lắm, cậu mệt à? Mấychuyện bậy bạ trên mạng cậu đừng bực làm gì, bọn nó độc mồm độc miệng ấy mà.
Duyệt Oánh nguýt cậu ấy:
- Em thấy anh mới độc miệng ấy. Đang yên đang lành lôi chuyện đấy ra nói làm gì? Em đưa Đồng Tuyết lên thay quần áo, anh đợi ở đây.
- Thôi! Tớ tự lên được, cậu đi với Cao Hưng đi. – Tôi nói.
Duyệt Oánh nói:
- Kệ lão, lão rảnh ấy mà.
Triệu Cao Hưng liền cãi:
- Ai bảo em thế? Anh còn phải ra sân bay đón Mộ Chấn Phi đây này.
Nhắc đến Mộ Chấn Phi, tôi sực nhớ chuyện lần trước đúng là thiệtthòi cho anh ta quá. May mà có anh ta ngấm ngầm chấp nhận tôilà bạn gái nên sự việc mới được giải quyết êm xuôi.
Tôi nói với Triệu Cao Hưng:
- Giúp tớ gửi lời cảm ơn đến Mộ Chấn Phi nhé!
Triệu Cao Hưng buột miệng, nói một tràng không ngừng nghỉ:
- Cảm ơn suông mà được á? Vì chuyện của cậu mà bây giờ lýlịch của anh ấy bung bét. Cậu không biết đâu, mấy ngày nay, trên mạng toàn nói linh tinh mấy chuyện nhà anh ấy, chỉ còn thiếunói nhà anh ấy một tay che trời nữa thôi. Bố anh ấy bực bộivì chuyện này lắm, còn lôi anh ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-son-mo-tuyet/28476/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.