Editor: Kaori0kawa
Beta: Mai_kari
Nhìn biểu tình kinh dị của Ninh Giác Phi, Độc Cô Cập cười ha ha: “Ngươi nói xem? Ta tới chỗ này là vì cái gì?”
Ninh Giác Phi không chút nghĩ ngợi liền đáp: “Thâm nhập vào đất của địch nhân, chủ yếu để làm ba việc, dò hỏi cơ mật đối phương, ám sát thủ lĩnh địch quân, hoặc thu mua nhân vật quan trọng của địch.”
“Nói rất hay.” Độc Cô Cập cười ha ha rồi nhảy xuống ngựa. “Giác Phi, vừa nghe xong lời ngươi liền biết ngươi là chuyên gia rồi. Nào, chúng ta cùng đi, để Xích Long ở với con nó.”
Ninh Giác Phi cũng xoay người xuống ngựa, ném dây cương, để hai hồng mã thần tuấn thân thiết một phen.
Hai người sóng vai đi ngược khỏi Kế đô.
Độc Cô Cập cười nói: “Xem ra Đạm Thai Mục còn có chuyện chưa nói cho ngươi biết?”
Ninh Giác Phi lãnh tĩnh hỏi: “Nói cái gì?”
Độc Cô Cập nhìn hắn, cười rất phóng khoáng: “Trên thảo nguyên, cũng có quy củ đời đời truyền xuống, một cái trong đó là khi tổ chức lễ đua ngựa, cam đoan phải thi đấu công bình. Lễ đua ngựa của Bắc Kế là cuối xuân đầu hạ, lễ đua ngựa Tây Vũ ta là cuối hạ đầu thu. Lúc diễn ra lễ đua ngựa, chúng ta thường đình chiến một tháng.”
Ninh Giác Phi cảm thấy quy củ này rất lạ lùng, không khỏi nở nụ cười: “Thực vậy sao?”
“Đúng vậy. Tuy rằng hai nước khai chiến nhưng mười ngày trước khi bắt đầu lễ đua ngựa ta đã đình chiến rồi, để dũng sĩ trong quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-son-khan-ta-duong/2205928/quyen-1-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.