Editor: Kaori0kawa
Beta: Mai_kari
“Chúng ta với bằng hữu phải không?”
Thanh âm Đạm Thai Mục rất nhẹ, chui thẳng vào đại não Ninh Giác Phi.
Đối với cục diện hỗn loạn bỗng nhiên xuất hiện trước mặt này, hắn có chút trở tay không kịp.
Kiếp trước chẳng bao giờ gặp phải tình huống phức tạp như vậy. Khi đó, địch ta rõ ràng. Người hắn muốn giết đều là những kẻ đáng chết, khi động thủ không chút do dự, không cần suy nghĩ lý do mình phải hy sinh, đó là chuyện rất rõ ràng, vì bảo vệ cho quốc gia cho nhân dân cho hòa bình, vì bảo vệ cuộc sống an bình cho phụ mẫu thê nhi bằng hữu huynh đệ. Quốc gia cần hắn đi đối phó phần tử khủng bố, kẻ phản bội bán đứng quốc gia, hay là đối thủ địch quốc, nói chung không phải bằng hữu của hắn.
Hôm nay, trong cái thế giới lạ lẫm này, ân nghĩa không ngừng đến, khiến đầu hắn như muốn nổ tung.
Nhìn thần tình thành khẩn của Đạm Thai Mục, hắn không biết nên trả lời làm sao.
Lễ hạ vu nhân, tất hữu sở cầu. (1)
Hắn rất muốn hỏi đối phương: “Ngươi muốn cái gì? Ngươi muốn ta làm cái gì?”
Thế nhưng, hỏi vua của một nước muốn cái gì, chẳng phải là truyện nực cười nhất trong thiên hạ sao?
Chính hắn có cái gì mà đối phương không có? Chẳng qua chỉ có một cái mạng mà thôi.
Hắn không ngại đem mạng mình bán cho Vân Thâm, bán cho Đạm Thai Mục, tựa như không ngại bán cho Kinh Vô Song, nhưng thứ gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-son-khan-ta-duong/2205918/quyen-1-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.