Editor: Kaori0kawa
Beta: Mai_kari
Sáng sớm thức dậy, Vân Thâm đã nói: “Giác Phi, sáng nay ta phải đi Lễ bộ từ biệt. Bọn họ chẳng biết việc này, phỏng chừng lần này chúng ta đột nhiên cải biến hành trình sẽ bị bọn họ úp mở mà phê bình, đại khái có thể chậm một chút mới khởi hành được. Dù sao buổi chiều là đã có thể ra khỏi thành, ngươi cũng thu xếp một chút đi.”
“Ừ.” Ninh Giác Phi gật đầu. “Bọn họ sẽ không gây khó dễ cho ngươi chứ?”
“Hẳn là sẽ không.” Vân Thâm thoải mái mà cười nói. “Bắc Kế uy thế còn đang mạnh, Nam Sở có lòng phản kích theo lẽ thường cũng sẽ không tùy tiện làm khó dễ. Ta nói trong nước có chuyện quan trọng, cần phải về gấp, bọn họ cũng không thể phản đối được. Nhưng, hôm qua chúng ta tận hứng mà về, một chút vết tích cũng không lộ ra có chuyện gì, hôm nay liền đột nhiên yêu cầu rời khỏi, chắc sẽ làm rối kế hoạch của Thuần Vu Càn, trong lòng y nhất định rất khó chịu.”
“Kế hoạch của Thuần Vu Càn?” Ninh Giác Phi nhướng mày, hồ nghi nhìn về phía y.
“Đúng vậy.” Vân Thâm nghiêng người, nhẹ nhàng cắn một cái lên môi hắn, cười nói: “Cụ thể ta cũng không rõ lắm nhưng chỉ sợ là có liên quan đến ngươi.”
Ninh Giác Phi mỉm cười, một tay lấy ôm lấy y, mạnh mẽ siết lấy thắt lưng y, thanh âm rất mềm nhẹ: “Ngươi cũng cẩn thận một chút.”
“Ừ.” Vân Thâm cười gật đầu.
Một lát sau, Ninh Giác Phi buông y ra, Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-son-khan-ta-duong/2205888/quyen-1-chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.