Editor: Kaori0kawa
Beta: Mai_kari
Ninh Giác Phi nhìn y, không đưa tay nhận đao.
Hắn điềm tĩnh nói: “Vân Thâm, ta rất cảm kích sự yêu mến của ngươi đối với ta, nhưng đây là bảo đao tổ truyền của Vân gia ngươi, là thanh đao tỷ tỷ ngươi đã dùng, hiện tại nên nằm trong tay ngươi.”
Vân Thâm cười khẽ: “Giác Phi, tỷ đệ ta rất khác nhau, tỷ tỷ ta giống phụ thân, từ nhỏ đã thích cưỡi ngựa múa đao, tư thế oai hùng hiên ngang, mười bảy tuổi liền theo phụ thân ta rong ruổi chiến trường, đấu tranh anh dũng, bậc nữ nhi không thu đấng mày râu, khuynh đảo không ít nam nhi. Ta lại giống mẫu thân, tiên thiên thể nhược, không phải người có tư chất học võ, lại thích đọc sách, suy ngẫm. Khi còn bé ta cũng bị phụ thân bắt luyện đao pháp nhưng tiến bộ rất chậm, hơn nữa thường làm cho có lệ rồi chuồn vào thư phòng đọc sách. Phụ thân thương ta từ nhỏ không có mẫu thân nên không đành lòng trách nặng, đại tỷ tỷ thay thế mẫu thân dạy cho ta cầm kỳ thi họa mà mẫu thân đã từng dạy cho tỷ tỷ, tỷ ta còn nói, nếu như mẫu thân còn sống, nhất định rất vui mừng.” Nói đến đây, y dần dần đắm chìm trong ký ức trên mặt là một nụ cười thoảng nhẹ.
Ninh Giác Phi an tĩnh mà nghe, trong lòng tràn đầy thương tiếc.
Vân Thâm thản nhiên nói tiếp: “Sau đó, năm ta mười tuổi, Nam Sở có phái sứ đoàn đến đây, sứ thần kia là đại tài tử nổi danh Nam Sở, ông ta trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-son-khan-ta-duong/2205875/quyen-1-chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.