Ninh Giác Phi không biển hiện tra điều gì khác thường, Vân Thâm dường như cũng yên tâm, nhưng luôn túc trực ngày đêm chăm sóc, tỉ mỉ dặn dò gia nhân cho hắn uống thuốc đúng giờ, rồi lại căn dặn Vân Dương nhất định phải xoa bóp cho hắn đúng giờ, tuyệt đối không thể bỏ lỡ. Y còn mang công văn cần phê duyệt đến phủ, sau cơm tối sẽ ở trong phòng Giác Phi vừa phê duyệt vừa chăm sóc hắn.
Ninh Giác Phi có nói mấy lần rằng y không cần làm thế, trở về quốc sư phủ làm việc vẫn hơn, muốn trà muốn nước cũng tiện nhưng Vân Thâm không chịu thì hắn cũng không nói nữa. Nhưng hắn khư khư không để Vân Thâm leo lên giường mình, lý do tự nhiên là sợ “lây bệnh”, Vân Thâm cũng không cố gắng, mỗi tối đều mang theo công văn trở về quốc sư phủ.
Đến khi thân thể đã có chút khôi phục, Ninh Giác Phi liền chọn lúc Vân Thâm không ở bên cạnh mà tắm rửa. Hắn cũng không chịu để Giang Tòng Loan giúp, khi tắm chỉ có mình Vân Dương ở một bên, giúp một tay.
Giang Tòng Loan biết tâm tư của hắn nên cũng không cố chấp, chỉ là ngày nào cũng dịu dàng mỉm cười, chăm sóc hắn hết khả năng của mình.
Đợi đến khi Ninh Giác Phi đã có thể hành động như bình thường, thì hắn liền kêu toàn bộ tôi tớ, quản gia đều lại đây, tuyên bố trước mặt mọi người: “Từ hôm nay trở đi, Giang công tử cũng là chủ nhân trong phủ, thay ta quản lý phủ. Lúc ta không có ở đây,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-son-khan-ta-duong/2205852/quyen-1-chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.