Thiết kỵ Bắc Kế đến sát bên, trong thành Lâm Truy hỗn loạn.
Bách tính cùng khổ sợ đến khóc rống, phú thương thì tính toán đầu hàng hay tìm cách tránh né. Toàn bộ cửa hàng đều đóng cửa, người người trốn vào trong nhà. Thành thị phồn hoa náo nhiệt giờ đây lặng lẽ như tờ.
Trong triều đình càng lúc càng thêm ồn ào, phái chủ chiến và phái chủ hòa tranh chấp không ngớt.
Tôn Minh Sưởng cố chấp muốn giữ vững khí tiết văn nhân, kiến nghị thủ vững không ra, chờ binh mã Cần Vương phía nam đến.
Chương Kỷ thì cho rằng nên vì bách tính toàn thành mà suy nghĩ, nên chủ động đưa ra điều kiện chờ đến khi đối phương cam đoan thì không ngại đầu hàng, cùng lắm thì sau này xưng thần tiến cống, bảo tồn thực lực.
Phái chủ chiến mắng phái chủ hòa bán nước. Phái chủ hòa trách phái chủ chiến mua danh chuộc tiếng.
Trong lòng Thuần Vu Càn lạnh như băng, đối với những gì quần thần nói thì có tai như điếc.
Một lúc lâu, y đứng dậy: “Trẫm muốn lên thành nhìn thế giặc, rồi mới quyết định. Các vị ái khanh, theo trẫm cùng lên thành.”
Chúng thần vừa nghe, một vài văn thần lộ ra thần sắc sợ hãi, Tôn Minh Sưởng khom người nói: “Bệ hạ, quân tử không đặt mình vào nguy hiểm, xin bệ hạ…”
Thuần Vu Càn sốt ruột cắt đứt lời ông: “Thế nguy hay không phải nhìn mới biết…”
Tôn Minh Sưởng sửng sốt một chút rồi đành thuận theo: “Tuân lệnh.”
Thuần Vu Càn nghe bẩm báo, nói Ninh Giác Phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-son-khan-ta-duong/2205826/quyen-1-chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.