Kỳ Kỳ Cách tẩy trang, thay một bộ y phục trắng, nhìn qua cô còn rất nhỏ, nhiều lắm cũng chỉ mười sáu tuổi. Cô mang theo đệ đệ, theo thuộc hạ Ninh Giác Phi đi vào phòng, định quỳ lạy.
“Không cần, ngồi nói.” Ninh Giác Phi lập tức ngăn cản.
Kỳ Kỳ Cách không tin được, sợ hãi nhìn hắn một cái, lại nhìn Vân Thâm ngồi bên người hắn, hai gối khuỵu xuống, như sắp quỳ xuống.
Vân Thâm mỉm cười: “Ngồi đi, không cần đa lễ.”
Kỳ Kỳ Cách có chút hoảng loạn mà nhìn xung quanh, thấy mấy người tùy tùng ai cũng có vẻ ôn hòa, không giống bọn điêu nô trong những nhà giàu có, mới bình tĩnh một chút.
Đệ đệ cô so với cô thì rất có chủ kiến, tựa hồ là trâu nghé không sợ hổ, thấy hai vị chủ nhân đều tuổi trẻ, lại tuấn tú, mà hòa ái dễ gần, cậu không sợ mà còn kéo vạt áo tỷ tỷ, ngây thơ nói: “Tỷ, chủ nhân bảo chúng ta ngồi, chúng ta cứ ngồi đi.”
Kỳ Kỳ Cách lập tức ngăn cậu lại: “Na Nhật Tùng, không thể làm càn.” Nói xong, lại sợ hãi mà nhìn Vân Thâm và Ninh Giác Phi một cái, sợ bọn họ trách tội đệ đệ mình.
“Ngồi đi.” Ninh Giác Phi chỉ chỉ cái ghế bên cạnh, sau đó quay đầu ý bảo thuộc hạ đem hai tấm da dê trên bàn trà qua đây.
Lúc này Kỳ Kỳ Cách mới cùng đệ đệ ngồi xuống, nhưng không dám dựa vào thành ghế mà ngồi rất chuẩn mực.
Một hán tử đem hai tấm da dê đưa tới cho cô.
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-son-khan-ta-duong/2205794/quyen-2-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.