Độc Cô Cập đem trọng binh vây Minh đô và vùng phụ cận, sàng lọc kiểm tra tỉ mỉ, thế nhưng hai ngày nay vẫn nhất vô sở hoạch.
Ninh Giác Phi và Vân Thâm cũng từng đi gặp thiếu niên bị bắt kia một lần, nhưng vừa thấy mặt cậu đã chửi ầm cả lên, không nói được gì. Ninh Giác Phi phân phó cho những người trong coi, cứ trị thương cho cậu, không được cắt xén thức ăn, không dùng cực hình, không được ngược đãi. Những người đó đã có ý chỉ của Độc Cô Cập nên liên thanh tuân lệnh.
Độc Cô Yển trở về thành dưỡng thương, ở tạm trong phủ Ninh Giác Phi, y rất ít khi đến Minh đô cho nên ở đây không có phủ đệ. Trước đây Độc Cô Yển cũng thường ở lại phủ đệ này, nay dù có bọn Ninh Giác Phi ở đây nhưng y cũng không lấy làm phiền, phủ cũng rộng, ở thêm vài người cũng không sao.
Sau khi trở về từ nơi giam giữ thiếu niên, Ninh Giác Phi không còn ra ngoài nữa, ngoại trừ chăm sóc Vân Thâm, thăm Độc Cô Yển ra, hắn luôn ở bên cạnh ái mã Liệt Hỏa của mình.
Tâm trạng Liệt Hỏa không tốt, không muốn ăn. Ninh Giác Phi vắt hết óc tìm món ngon cho nó, như món yến mạch trộn với trứng gà. Nếu là trước đây, Liệt Hỏa sẽ hưng phấn lao thẳng đến máng ăn, thở phì phì, ăn một hơi hết sạch, còn bây giờ, nó chỉ ăn vài cọng, rồi mệt mỏi đứng ngây ra.
Ninh Giác Phi luôn đứng canh ở cửa chuồng, không ngừng vuốt ve nó, an ủi, dùng đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-son-khan-ta-duong/2205764/quyen-2-chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.