Kinh Vô Song suất lĩnh quân đội chỉ trong 5 ngày đã vượt qua sông Mẫn, sau đó hoãn lại tốc độ hành quân, một mặt phái người liên lạc với các nơi trú quân và quan phủ địa phương, một mặt trinh sát tình hình địch, chuẩn bị nghênh chiến bất cứ lúc nào.
Lúc này điều mà Ninh Giác Phi quan tâm nhất là sự đảm bảo của hậu cần, chính yếu là nguồn cung ứng lương thảo. Vân Thâm và Tiên Vu Tuấn ngày ngày nghĩ cách, để quân lương, quân nhu đến được đúng lúc.
Nửa tháng sau, một đội Ưng quân đã chạm trán với một nhóm quân địch, đánh giáp mặt ngay trên bình nguyên, đó là trận đầu tiên.
Tin tình hình chiến đấu ở tiền tuyến mỗi ngày đều được phi ưng huấn luyện đưa tới, đến ngày hôm sau là tin đã đến được nha môn Bộ Binh. Ưng quân báo cáo thắng lợi, sau giờ ngọ bọn Ninh Giác Phi liền biết tin.
Đại Đàn Minh vội vã nhìn tin, vô cùng vui mừng, Ninh Giác Phi thì lại nhíu mày: “Quân ta ba ngàn đối đầu với quân địch ba ngàn, chiến đấu kịch liệt hơn một canh giờ, quân ta giết địch 700, bị thương 200, số quân còn lại đã may mắn thành công chạy trốn. Nếu như quân ta chỉ là sĩ tốt bình thường, ta sẽ cảm thấy kết quả này là bình thường, nhưng đây đều là Ưng quân dũng mãnh thiện chiến của chúng ta, địch nhân ứng chiến gấp gáp, lại có thể đối địch với ta trong thời gian dài như vậy, cuối cùng còn thuận lợi chạy trốn, thực sự không đơn giản.”
Đại Đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-son-khan-ta-duong/2205745/quyen-2-chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.