Ninh Giác Phi thấy hoàng đế bỗng nhiên xuất hiện trước mặt, càng thêm kinh ngạc, đứng thẳng dậy, nhíu mày. Hắn hít sâu một hơi, cười nói: “Bệ hạ có việc, sai người tuyên thần yết kiến là được, sao lại xuất cung đêm khuya thế kia, lại còn không đem theo tùy tùng nữa?”
Đạm Thai Tử Đình ở phía sau cười nói: “Giác Phi, hoàng huynh ta cũng là võ tướng, bọn đầu đường xó chợ sao có thể đụng đến hắn, đi ra một chút giải sầu, cũng không có gì không tốt.”
“Đúng vậy.” Đạm Thai Mục đi tới bên cạnh hắn, vui vẻ nói. “Ở đây là đô thành của chúng ta, lẽ nào hoàng đế ta đây không thể tùy ý đi lại?”
Ninh Giác Phi nhún vai: “Là trách nhiệm, ta chỉ muốn nhắc nhở một chút, kỳ thực… cũng không có gì. Trong thiên hạ, đâu không phải vương thổ, hoàng thượng muốn đi đâu thì cứ đi, chẳng qua, phải chú ý an toàn.”
“Được.” Đạm Thai Mục đồng ý, ánh mắt nhìn lên bàn. “Giác Phi đang làm cái gì vậy?”
Ninh Giác Phi tỉnh táo hẳn: “Về chuyện chiến sự phía nam, ta có một ý tưởng mới.”
“A?” Đạm Thai Mục cảm thấy rất hứng thú: “Nói nghe một chút.”
Đạm Thai Tử Đình, Vân Thâm và Đại Đàn Minh đều vây quanh bàn.
“Căn cứ những gì Lý Thư tướng quân miêu tả, từ vạn dặm tuyết vực ở tây cảnh đến cảnh nội nước ta, ở đây có rất ít sơn khẩu. Y chỉ biết có 6 sơn khẩu ở đây, cũng có thể ở đây còn một số con đường do thời tiết mà có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-son-khan-ta-duong/2205736/quyen-2-chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.