Kiếp này cậu không còn là Triển hộ vệ của tất cả mọi người nữa, cậu chỉ muốn làm tốt Triển Chiêu của người kia mà thôi.
—
Kể từ khi quen biết Triển Chiêu, mỗi lần sinh nhật Bạch Ngọc Đường đều cùng trải qua với Triển Chiêu. Cho dù là trong những năm còn quen Tô Hồng, tối ngày sinh nhất, hắn nhất định sẽ phải tiếp đãi Triển Chiêu thâu đêm suốt sáng. Lúc đó không cảm thấy có gì lạ, nhưng bây giờ suy nghĩ lại một chút, Bạch Ngọc Đường liền cảm thấy mình rất chậm lụt, hắn hẳn là đã động tâm với Triển Chiêu từ rất sớm rồi mới phải, bằng không sẽ không để ý đến tất cả mọi thứ có liên quan đến Triển Chiêu như vậy. Tình cảm của cậu, qua lại với cậu, và mức độ coi trọng của cậu dành cho mình.
Sự tình bình thường đều như thế, nghĩ thông suốt được một điểm mấu chốt, toàn bộ chân tướng sẽ nhanh chóng hiện ra đầy đủ.
Triển Chiêu dành nguyên một ngày thứ bảy cống hiến cho Bạch Ngọc Đường, sáng sớm thức dậy chuẩn bị điểm tâm cho hắn, gọi hắn rời giường, sau khi ăn điểm tâm, hai người cùng ngồi bên lan can sân thượng, cùng đọc sách, tiêu pha thật tốt thời gian cuối tuần quý báu. Kỳ thực Bạch Ngọc Đường không hoàn toàn hiểu rõ vì sao Triển Chiêu lại phá lệ dung túng hắn những chuyện liên quan đến ngày sinh nhật, mặc kệ cậu đang có chuyện gì, nhất định cũng sẽ bồi hắn.
Nhưng Triển Chiêu biết rõ sự mềm lòng của mình từ đâu mà đến.
Thời gian kiếp trước,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-son-doc-hanh/3171843/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.