Thiên Sách được viết bởi cây bút tài ba Thâu Đông Tây Đích Lê, kể về Phương Hiếu Lễ, một thiếu niên mười lăm mười sáu tuổi có vẻ ngoài như lão tăng nhập định. Tuy nhiên, dáng vẻ lúc hắn ngồi trong kiệu giống như một người yếu ớt, bệnh tật chưa khỏi. Vẻ mặt luôn mang vẻ bất cần, ảm đạm đối với mọi thứ xung quanh. Chẳng ai ngờ Phương Hiếu Lễ chỉ cần một cái chạm tay thôi cũng đủ khiến Hà Sơn trấn chìm trong biển lửa, thông hiểu được tam học phật, đạo nho.
Bởi vì thông hiểu tam học cho nên trong lòng Phương Hiếu Lễ chẳng vướng bận tạp niệm, lạnh nhạt nhìn nhận mọi thứ xung quanh hắn. Con đường chân tiên, muốn tu thành chánh quả Phương Hiếu Lễ phải trải qua nhiều biến cố, và những thử thách trên đường đi. Có người khinh thường hắn, có người kính trọng. Có quái thú dễ dàng thu phục, lại có yêu quái khiến hắn phải thất thần bởi đôi mắt đỏ âu. Sự hung hãn, câu chuyện được ẩn chứa vùi sâu sau những trận đấu. Và cứ thế hắn ngẩng cao đầu mà chinh phục, vượt qua đầy ngạo nghễ.
Chư Tử Bách gia, quần hùng tịnh lập. Thiếu niên cất bước vô tình tiến nhập kinh sư - nơi đây, trảm yêu ma, diệt nịnh thần! Múa bút vẩy mực, mi tâm Tuệ Kiếm, mũi kiếm thông thiên, chấp bút mà đi!