“Thương là yêu quái do vong hồn tụ hợp lại mà thành, cho nên định tính của nó cực kì hỗn loạn, trong lịch sử Thương dễ dàng sinh ra trên chiến trường nhất, vong hồn chết trận luôn tràn ngập oán hận, chúng sẽ bắt đầu kết hợp cắn nuốt lẫn nhau, cho đến khi đạt được một lượng nhất định sẽ biến thành Thương, mang đến kiếp nạn mới trong chiến loạn. Một tình huống khác cũng sẽ sinh ra Thương chính là thiên tai, cũng là vì vong hồn cắn nuốt lẫn nhau mà sinh ra, quá trình cũng giống như luyện cổ, nhưng luyện cổ là dùng sâu, còn Thương được luyện từ vong hồn của con người.”
Kiều Mịch hơi gật đầu, bất kể đối phương có nghe được hay không thì anh cũng muốn dùng động tác này để biểu đạt rằng mình đã hiểu biết sơ bộ về Thương, sau đó anh đặt câu hỏi:
“Tĩnh là loại nào?”
“Đúng thế, là loại nào đây?”
Tiết Tư Thương hơi dừng lại rồi hạ giọng:
“Thương là yêu, nhưng xác thịt của chúng được luyện thành từ xác chết, do thân thể của tất cả các vong hồn tụ hợp lại mà thành nên chúng cực kì xấu xí.”
“… Tĩnh là người, hơn nữa không xấu.”
Kiều Mịch bình tĩnh phủ nhận sự xấu xỉ:
“Chẳng lẽ Tĩnh không phải là Thương?”
Tiết Tư Thương lại như không nghe thấy câu hỏi của Kiều Mịch mà nói tiếp:
“Hơn nữa chỉ số thông minh của Thương cực thấp, có lẽ vì chúng vốn đã lặng lẽ cắn nuốt lẫn nhau một cách vĩnh viễn không điều độ, nên khiến cho Thương biến thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-quy/3042778/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.