Buổi tối Tiết Tư Thương lại chạy đến tòa cao ốc kia điều tra, Mạnh Tĩnh Nguyên cũng không hề lo lắng chút nào về việc này, cậu chong đèn thức đêm đặt toàn bộ tâm trí lên kỳ thi sáng hôm sau, Kiều Mịch thì vô cùng buồn rầu, bởi vì lại sắp có khách đến, nghe nói là đại pháp sư tinh thông phép thuật lại có ma thuật hắc ám bậc nhất, đại viện vốn có bốn phòng ngủ, Mạnh Tĩnh Nguyên và Kiều Mịch mỗi người chiếm một phòng, có một phòng là của Tiểu Mai, còn lại là của Tiết Tư Thương, anh thầm tính toán mấy ngày này sẽ chen chúc với Tiểu Mai một chút, nhường căn phòng còn lại ra. Nhưng ý tưởng này vừa đề đạt lên thì đã lập tức bị Mạnh Tĩnh Nguyên lạnh lùng bác bỏ:
“Không cần, để bọn họ dùng chung một phòng là đủ rồi.”
“Thế thì không tốt lắm đâu, bọn họ là khách.”
“Hai tên ôn thần ăn không uống không, không quét sạch bọn họ ra ngoài đã là hết lòng quan tâm giúp đỡ rồi.”
Nói đoạn Mạnh Tĩnh Nguyên lạnh lùng hừ một tiếng, biểu hiện vô cùng khinh miệt, có thể cậu vẫn biết rõ hành động này sẽ khiến Kiều Mịch cảm thấy cực kỳ đáng yêu, sẽ cho rằng cậu là một đứa nhóc không được tự nhiên nghĩ một đằng nói một nẻo. Thấy Kiều Mịch không nói lời nào, Mạnh Tĩnh Nguyên lại bổ sung một câu:
“Chủ nợ và con nợ ở cùng nhau, đúng lúc vừa đòi nợ vừa trả nợ.”
“Ừm, cũng đúng.”
Kiều Mịch vỗ nhẹ lên trán một cái, lúc trước nghe nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-quy/3042692/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.