Kim Ngọc.
Tường thành thứ ba.
Một quán nước nhỏ bên đường.
“Tránh ra, tránh ra.”
Tiếng hét của đám binh sĩ vang vọng khắp nơi.
Mười mấy người tay lăm lăm vũ khí đang đuổi theo một cô gái.
Cô nàng lem luốc, khuôn mặt lấm bẩn bởi bụi đường. Lo lắng chạy khắp nơi. Nàng ấy là Trúc Nhi.
Hơn một giờ trước.
Mệnh lệnh đóng hoàn toàn mọi hoạt động giao thương và xuất ngoại của khu vực ba tường thành đã được ban bố.
Sau đó là hàng trăm người bủa vây mọi ngóc ngách để tìm kiếm đồng phạm của Tấn Lộc.
Kẻ vừa mới tấn công tòa bạch tháp.
Tuy nhiên đó chỉ là nhận định của Thanh Thảo cùng Trần Long, không có cơ sở nào khẳng định có kẻ tiếp tay với tên tội phạm nguy hiểm này.
Hai tường thành kia đều đã được kiểm soát.
Chỉ còn lại khu vực ngoại khu tường thành thứ ba. Trong lúc hỗn loạn, không hiểu bằng cách nào họ lại tìm thấy Trúc Nhi và tra hỏi nàng ta. Chắc có lẽ vì nàng vừa mới đến đây cũng như có nhiều nhân chứng khẳng định nàng từng đi theo một kẻ khả nghi. Thế nên nàng mới trở thành mục tiêu của đám binh sĩ.
Chỉ trong vài câu gặng hỏi.
Họ đã động tay động chân và áp giải nàng đi.
Tuy nhiên không ngờ từ đâu một người lạ đi ngang qua đã giúp nàng ta giải vây. Nhìn thân thủ của người này cũng không phải tầm thường. Dẫu vậy với số lượng binh sĩ áp đảo.
Người này không thể vừa bảo vệ nàng vừa tấn công họ được.
Nhận thấy tình hình không ổn nên nàng gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-quoc-huyen-ngoc/739354/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.