Kim Ngọc Đế Quốc.
Bạch Tháp.
Khu vực ngoại vi.
“Xin hỏi. Vị đây là…”
Thanh Thảo nhìn Tấn Lộc đang lặng lẽ tiến đến cổng và hỏi.
Trần Long nhìn xung quanh, khắp nơi đổ nát, thỉnh thoảng lửa cháy, anh ta nhận ra ý đồ thù địch của người này. Khẽ nói với Thanh Thảo.
“Xem ra hai ta có việc phải làm rồi đấy.”
Thanh Thảo cười.
Lẳng lặng lấy ra một đồng xu, nắm chặt trong tay.
Tấn Lộc nhìn thấy đồng xu ấy khẽ khựng lại một chút rồi cười.
“Xem ra ngươi là một hộ pháp.?”
Thanh Thảo gật đầu cười.
“Đúng. Ta là một hộ pháp. Thế ngươi là ai, đến đây vì mục đích gì?”
“Ta là ai ư? Ha ha. Ta là ai ngươi chắc chẳng cần biết. Còn mục đích của ta… hừm, chỉ là hôm nay đến đây dạo chơi.”
Trần Long nhận thấy kẻ lạ kia có ý khinh thường liền lên tiếng chen ngang.
“Hỗn láo. Dám ngang nhiên xông vào chánh điện. Ngươi có còn coi quốc pháp ra gì không?”
“Quốc pháp. Ha ha. Ta không phải người ở đây thì quốc pháp gì đó ta sao biết. Nào. Hai ngươi có bản lĩnh gì, cho ta xem đi nào.”
Thanh Thảo nghe vậy liền lui lại đề phòng.
“Xem ra kẻ này có ý khiêu khích. Chúng ta không nên mắc lừa.”
Trần Long gật đầu đồng tình cũng như quan sát động thái của kẻ lạ kia.
Tấn Lộc cười mỉm nhìn cả hai.
“Sao. Không muốn à?. Vậy thì để ta trình diễn trước nhé. Vũ…”
Dứt câu nói, anh đột ngột nói một từ rồi lao tới khiến hai người kia bất ngờ, vội vã dụng pháp phòng thủ.
…
“Thất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-quoc-huyen-ngoc/739348/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.