Trên con đường tối mịt mù.
Không thể thấy rõ trước mắt là gì, dù phố xá vẫn sáng ánh đèn.
Thiên Bảo vừa ôm Tiểu Tuyết vừa di chuyển.
Không quan tâm xung quanh, đầu óc anh ta đang mông lung.
Vô vàn kiến thức chợt ẩn chợt hiện như trêu ngươi.
Bấc giác, một người nào đó trong con hẻm nhỏ cạnh bên lao ra.
Vẻ hộc tốc, người này dừng trước mặt Thiên Bảo.
Người này không xa lạ mấy.
“Đại nhân, cuối cùng thì cũng đã tìm được ngài.”
Người này lên tiếng khi thấy Thiên Bảo.
…
Phủ Quốc Sư.
Trong thư phòng.
Hoài Phong đang ngồi đó, một góc phòng, trước mặt ông ta là hai thẻ bài lúc trước, cùng với một thẻ bài khác.
Ngoài ra, còn một thanh kiếm, dài tầm mét rưỡi, chuôi kiếm được làm bằng vàng nguyên chất, trên chuôi có đính ba viên ngọc màu sắc rực rỡ, lưỡi gươm sáng bóng, hắt lên ánh tím nhẹ nhàng.
Hiển nhiên thanh kiếm này vừa được rèn từ cục Linh Thạch tím mà Lục Nghi đem về.
Ắt hẳn thẻ bài kia chính là thứ được cất giấu bên trong.
Thẻ bài có đánh số hai.
Đang suy nghĩ gì đó thì cửa phòng bật mở, một cô gái bước vào.
“Đại nhân. Nữ Vương…”
“Bà ấy sao rồi?”.
Ông ta hỏi.
“Nữ… Vương đã hạ lệnh…”
Ông ta mỉm cười.
“Rốt cuộc thì nàng vẫn không buông tha sao.”
Nói xong liền cất ba tấm thẻ bài vào túi.
Ông ta đứng dậy.
“Nào.”
Ông ta nói.
“Chuẩn bị nghênh đón Nữ Vương nào.”
Ông ta bước ra khỏi thư phòng, cô gái thấy thế cúi đầu theo sau.
Trên bàn chỉ còn lại cây kiếm kia.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-quoc-huyen-ngoc/739301/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.