Trên con phố hiu quạnh, một cột lửa bùng lên dữ dội.
“Xem ra Hỏa Pháp Sư của đảo quốc cũng chỉ có thế.”
Thanh niên đối diện Tấn Hoàng lên tiếng.
Trước mặt thanh niên đó, Tấn Hoàng đang thất thế, một cánh tay rỉ máu, ắt hẳn đã bị thương không nhẹ.
Tay còn lại chống cây dao xuống đất mà thở hổn hển. Xung quanh là vài căn nhà đã bốc cháy chút ít.
Tình hình Tấn Hoàng là vậy, còn người kia.
Chẳng hề hấn gì.
“Tích Động Bang cũng chỉ vậy thôi ư?. Có giỏi thì giết ta thử xem.”
Tấn Hoàng quát.
“Ấy ấy. Giết ngươi á.”
Người kia cười.
“Quá đơn giản. Thế nhưng ta không muốn bẩn tay. Ngươi hiểu chứ. Ha ha.”.
Nói đoạn anh ta quay sang một bên. Mục quang hướng thẳng về đồng xu đang nằm kế bên một cơ thể bất động.
Tấn Hoàng cũng nhìn về hướng đó.
“Nghe nói mỗi pháp sư đều có ham muốn sở hữu cho mình ít nhất là một Cổ Đại Xu.”
Anh ta nói.
“Thật không ngờ ta cũng có ham muốn này khi nhìn thấy nó”.
“Mi nghĩ mi có đủ sức để dùng nó không. Ha ha”.
Tấn Hoàng cười.
“Nhìn xem. Tử thi kia chính là kẻ vừa dùng đồng xu này đấy.”
Tấn Hoàng nhân lúc thanh niên kia lơ là phòng bị liền nhẹ nhàng đưa tay đặt lên bình hồ lô.
“Và mi cũng sẽ kết thúc như thế. Ha ha.”
Tấn Hoàng cười.
Nhanh chóng mở nắp.
Vù…
Lần này khác với lần trước. Một cơn gió lan tỏa từ trong bình hồ lô ra ngoài.
Nhận thấy sự khác biệt trong không khí.
Người kia lập tức lùi lại vài bước.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-quoc-huyen-ngoc/739296/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.