“Cuối cùng. Thì mình cũng không thể thoát khỏi số mệnh.”.
Một giọng nói vang lên.
Ắt hẳn người này đang tuyệt vọng.
Đó phải chăng là thanh niên bị thương không thể thoát khỏi vụ nổ vừa rồi.
Người thanh niên ấy, là anh trai Chiêu Anh.
Cũng là người mà Lan Anh thầm thương.
Xét cho cùng, số mệnh người này thật vô định.
Không thể biết được.
Anh ta có một quá khứ đau khổ khi mà vô tình gây ra cái chết cho Lan Hương, chị gái song sinh của Lan Anh để rồi phải lưu lạc trong bốn năm trời khắp lục tỉnh miền trung.
Và rồi khi xuất hiện. Anh ta lại bị cuốn vào một âm mưu kinh hoàng.
Vượt bao gian nan.
Cho đến khi anh ta nhận ra rằng thế giới mình đang sống thực chất chỉ là một kết giới nhỏ bé tại đây.
Thì…
Một điềm báo, một lời nguyền bắt đầu được kể cho anh ta về nơi này.
Thế giới thực của anh ta là đây.
Chính tại đây.
“Nhà.”
Một giọng nói trầm ấm vang lên.
“Đúng không?”.
Anh ta quay sang một hướng. Bất giác thẫn người khi thấy một người trung niên đang đứng đó.
Tự bao giờ.
Có lẽ anh ta đã quá quen thuộc với người này.
“Chỉ của ông. Không phải tôi.”
Anh ta nói và nhìn về phía xa. Nơi có một thuyền buôn đang cập bến.
“Có lẽ…”
Ông ta trầm ngâm.
“Thế thì đã sao. Cuối cùng. Cậu vẫn ở đây. Như đã định.”
“Phải có cách để tôi trở về.”
Anh ta nói.
“Tôi… không thuộc về nơi này.”
Như sực nhớ. Anh ta nhìn lại cơ thể mình.
Không một vết thương. Cứ như anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-quoc-huyen-ngoc/739274/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.