Ngày thứ ba kể từ lúc Tháp Ánh Sáng bị bỏ hoang, nhóm ba người Lan Anh ngồi trong căn phòng, không biết phải làm sao. Họ không hiểu những người trong tòa tháp này đã đi đâu. Họ nhìn ra bên ngoài, mọi hoạt động vẫn diễn ra bình thường, không có vẻ gì là đang có hạo kiếp ngàn năm cả.
“Này… nghĩ gì đi chứ.” Hoài bực tức nhìn Nam.
Anh ta đang chăm chú vào vài quyển sách mà Lan Anh đem về. Các quyển sách đều dùng ngôn ngữ của thế giới này, trong cả ba thì chỉ duy nhất Lan Anh có thể hiểu được, đến nàng ta cũng không biết vì sao mình có thể đọc và hiểu nhưng hiện tại thì nàng đọc được nó.
Thế nên nàng ta cùng Nam say sưa nghiền ngẫm nghiên cứu chúng, mặc cho Hoài khó chịu vì bị nhốt tại đây.
“Nếu như không lầm, đây là lời giải cho chuyện này”. Lan Anh lật một trang sách và đặt trước mặt Nam.
“Bên trong ghi gì.?” Nam khẽ hỏi.
“Thuật phá ấn sơ cấp. Sách nhập môn Kim Pháp Pháp Sư” Lan Anh đọc tên của trang sách.
“Ôi dào, chúng ta chỉ là người bình thường thì sao có thể làm theo được mấy thứ trong đó chứ, hai người không tính trở thành pháp sư pháp siếc gì đó chứ?.” Hoài chán nản thều thào.
“Dù gì thì cũng phải xem thử, chứ không lẽ chịu nhốt ở đây mãi sao.”
Lan Anh nói và bắt đầu chỉ cho Nam một cách khá đơn giản.
“Cần một cuộn giấy bạc, một ngọn nến, vài vật dụng bằng đồng thau.” Lan Anh vừa chỉ vừa nói nhỏ.
Thấy vậy Hoài cũng xúm lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-quoc-huyen-ngoc/739263/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.