“Nó đã tự phong ấn.” Tân vỗ vai Ngọc Linh.
Cô ấy đứng dậy, như không tin vào tai mình.
“Có lẽ nó đã gặp phải một sức mạnh quá lớn, đến nỗi nó tự phong ấn chính mình để bảo vệ bản thân.” Tân nói tiếp.
“Có khả năng này ư?”
Ngọc Linh tò mò.
“Ừ, có khả năng. Anh đã đọc tất cả mọi ghi chép về các cổ đại xu này. Nếu như chúng bị ảnh hưởng bởi sức mạnh vượt quá khả năng phòng thủ hoặc tấn công. Thì tỉ lệ nó tự phong ấn rất cao. Lúc này nó chẳng khác gì một đồng xu bình thường. Chủ nhân của nó thì…” Tân thở dài.
Ngọc Linh cũng hiểu trong đấu pháp sinh tử thì vũ khí rất cần thiết. Nếu như vũ khí mất đi sức mạnh thì pháp sư này coi như nắm chắc phần thua.
Bằng chứng là cái xác đang quỳ kia.
“Chúng ta nên quay…”
Tân chưa nói hết câu thì từ đâu một tiếng gầm xé nát bầu trời, làm rung chuyển nhân gian phát ra. Một áp lực bùng phát ở phía trước ùa tới.
Áp lực quá lớn khiến cho Tân chỉ kịp dụng pháp bảo vệ Ngọc Linh. Còn mình thì lãnh đủ. Cả hai văng xa bởi kình lực to lớn.
Tân thổ huyết bất tỉnh.
Ngọc Linh loạng choạng đứng dậy nhưng chỉ trong giây lát nàng ta cũng ngã xuống.
“Tiếng gì thế”.
Lan Anh khẽ choáng váng nghĩ thầm.
Vừa rồi dường như đất trời có khoảng khắc rung chuyển nhẹ. Nàng ta đang ở trong một thư viện khá rộng. Giờ trong này khá lộn xộn vì trận rung động kia, vô vàn cuốn sách rơi vãi nằm khắp nơi dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-quoc-huyen-ngoc/739260/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.