Từ sáng sớm, Lãnh Nguyệt và Diệp Ly đã chuẩn bị lên đường, Minh Không và Y Hiên đi theo tiễn đến tận chân núi.
Diệp Ly bắt đầu thấy phiền, lên tiếng đuổi người: "Định tiễn đến tận trấn luôn à".
Y Hiên nước mắt lưng tròng trực khóc, Lãnh Nguyệt xoa đầu nó rồi nhìn xang Minh Không nhắc: "Chăm sóc sư phụ cẩn thận". Đột nhiên nhớ đến một chuyện, lại nói thêm: "Thỉnh thoảng lên xem lũ bồ câu, cho chúng ăn, có thể ta sẽ viết thư".
Lãnh Nguyệt có cảm giác rất lâu nữa hắn mới quay trở về đây.
Trong một sương phòng, Hạo Thiên đứng trước cửa sổ, nhìn xuống phố đông người quá, chốc chốc lại nâng tách trà trong tay lên nhấp vài ngụm.
Tiếng bước chân nhẹ nhưng Hạo Thiên cũng không để ý:
"Tham kiến điện hạ".
Hạo Thiên không quay người lại cũng biết người đến là Tiểu Tạ:
"Tra được gì không?"
Từ miệng Tiểu Tạ nói ra một cái tên:
"Trịnh quận công".
Hạo Thiên lục lại trí nhớ, nguyên lai là cháu trai Trịnh phi, Trịnh gia cũng là một gia tộc có tiếng tăm, vừa hay nơi này chính là "sân nhà" của họ. Hạo Thiên nhìn thấy mấy xâu kẹo hồ lô, bất giác thèm ngọt:
"Tiểu Lộc tử, chạy xuống mua cho ta kẹo".
Một lát sau, Hạo Thiên đã có kẹo, vui vẻ ngồi vắt chân nhấm nháp, chua chua ngọt ngọt ăn rất đã miệng.
Bỗng dưới tầng truyền đến tiếng ồn ào, tiếng ông chủ nói:
"Khách quan, ở đây không được làm loạn".
Tên kia dẫn theo gia nô xông tới:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-quang-tue-nguyet/2719295/quyen-1-chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.