Trước cuốc rượu, vén rèm mời trăng sáng. Sắc trời đã chuyển muộn nhưng bầu không khí náo nhiệt vẫn chưa tan hết.
Tử Long quay đầu thấy thần sắc Hạo Thiên thản nhiên lạnh lùng, liền hỏi:
"Sao vậy? Đệ không vui sao?"
Hạo Thiên cười nhạt:
"Ta không phải thấy chán chường nhìn mọi nét mặt đều thấy quen thuộc đến phát ngấy. Chỉ là không còn thấy kích thích nữa"
Trong mắt Tử Long chợt lóe lên một tia sáng:
"Nếu vậy thì, đệ có muốn đi đổi gió một chút không nhỉ?"
Tiêu Lạc đứng dẹp vào gần cửa nhìn Tử Long dẫn Hạo Thiên đi theo một lối đi khác. Ngón tay mân mê cúc tay áo.
Cung điện được xây trên vùng đất cao nhất. Hải Thành được xem là một trong những thành phố đẹp nhất để tham quan của phương Đông. Nhưng mọi người không biết được rằng ngoài sự lung linh rực rỡ kia, ở những góc khuất nơi ánh sáng phồn hoa không thể chiếu tới là những khu phố bẩn thỉu, kinh tởm đến mức nào.
Đêm đó, Tử Long dẫn Hạo Thiên đến xem một sân đấu chui. Khu nhà gồm hai tầng, phía bên trên là nơi tiếp khách, dưới tầng là sân đấu bằng đất, bốn phía xung quanh được quây bằng những thanh gỗ được lấy từ xác thuyền đắm san sát nhau. Mọi người đứng phía trên nhìn xuống. Đèn treo cao trên trần rũ xuống soi rõ những gương mặt vặn vẹo cuồng loạn.
Từ các cụ già tóc hoa râm đến những thanh niên trai trẻ, từ những vị phu nhân mĩ nữ, cái gì cần có đều có đủ. Mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-quang-tue-nguyet/2719247/quyen-1-chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.