Một tia ánh sáng vừa chiếu qua khe cửa sổ phòng ngủ của Thiên Phượng. Lúc này cô nàng vẫn đang còn ngủ rất say, dáng ngủ thì không khác gì con mèo, co tròn lại rồi quấn chăn chùm khắp người. Bên ngoài, một người đang bước vào phòng của Thiên Phượng, từng bước đến bên cạnh giường của cô. Đột nhiên, một hồi tiếng gõ xoong vang lên không ngừng, khiến cho cô tỉnh ngủ. Vứt bỏ chăn hét lớn: "Ai phá giấc ngủ của lão nương vậy hả?" Kèm theo đó là sự tức giận, mặt cũng chau mày lại.
Một tiếng cười mỉm, đáp lời: "Phượng tỷ, thức dậy thôi. Đến giờ luyện tập rồi" Vừa nói Mộc Mộc còn cố gắng gõ thêm vài tiếng vào bên tai của cô.
Thiên Phượng tức giận quát lớn: "Mới sáng sớm, đệ vào phòng ta gõ nồi múa chảo làm gì vậy hả?"
Mộc Mộc bình tĩnh đáp lời: "Sư phụ bảo trước khi tỷ học phép, phải rèn luyện thân thể. Nên là..." ngưng một giây lát, rồi cười gian xảo nói: "Tỷ phải chạy bộ quanh núi hai vòng, và đứng tấn một khắc. Nên tỷ thay đồ nhanh đi, đệ đợi trước phòng tỷ đó"
Không cãi được, lệnh sư phụ đã nói vậy, Thiên Phượng đành dụi mắt, tự tát mặt mình để tỉnh táo sửa soạn. Vừa mở cửa ra, Mộc Mộc đã đợi ở trước cửa như thể sợ cô bỏ trốn: "Phượng tỷ, khởi hành thôi" Và sau đó là khoảng thời gian tuy ngắn nhưng đối với cô là dài vô tận. Thiên Phượng dưới sự giám sát của Mộc Mộc, phải chạy hai vòng quanh núi nhưng với cái thể chất lâu năm không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-phung-truong-thoi/2819330/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.