Diệp Noãn không muốn nói chuyện riêng với Hạ Xuyên, bởi vì cô đại khái cũng biết Hạ Xuyên muốn nói gì.
“Bày tỏ với nhau là tốt rồi”, nếu là Diệp Noãn nghe được những lời này của Đường Ninh ban nãy, nhất định sẽ phản bác ông, có khi đôi khi bày tỏ còn tệ hơn cả không bày tỏ.
Diệp Noãn cầm một ly champagne từ tay người phục vụ, chỉ bước vài bước theo Hạ Xuyên, rồi không chịu đi tới góc phòng cùng với Hạ Xuyên nữa.
“Chỗ này không có ai.” Diệp Noãn gọi hắn lại, “ở đây được rồi.”
Hạ Xuyên xoay người, cũng không ép cô nữa, hắn nhìn cô, cả buổi không mở miệng được.
Tuy rằng Diệp Noãn biết hắn muốn nói gì, nhưng mà nếu hắn không nói, cô cũng vui vẻ giả ngu, nói chuyện cũng tốn sức vậy, giờ thì cô không muốn tốn chút sức lực nào với hắn nữa.
Từng rất yêu hắn, cũng từng rất hận hắn, có chán ghét, cũng từng có không nỡ buông tay. Rất nhiều cảm xúc cô đã từng có khi nhìn thấy con người này, nhưng giờ đã hết, quên đi.
Hiện giờ nhìn hắn, cô không còn cảm xúc gì đặc biệt, cũng không còn gì để nói.
“A Noãn…” Lúc Diệp Noãn sắp hết kiên nhẫn, Hạ Xuyên rốt cuộc mở miệng.
Diệp Noãn ừ một tiếng: “Anh muốn nói gì, nói mau đi.”
“Uyển Uyển…” Hạ Xuyên có chút do dự, “những chuyện kia, trước đó anh không biết là do cô ta làm.”
Diệp Noãn lại ừ một tiếng: “Vậy giờ biết rồi, anh định làm gì?”
“Em muốn anh làm gì?”
“Cái gì anh cũng không cần làm.” Diệp Noãn thản nhiên nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-phu/1197973/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.