Bình thường các giải thưởng lớn đều làm theo thông lệ. Giải nữ ca sĩ xuất sắc nhất công bố sau, trao giải nam ca sĩ xuất sắc nhất trước. Màn hình lớn hiện ra tên và tác phẩm của bốn ca sĩ được đề cử. Ngồi giữa Cung Ngạn Vũ và Mục Văn Úc, Diệp Noãn cũng bị hâm nóng, tâm tình có chút khẩn trương.
Lúc người trao giải mở phong thư, đột nhiên Diệp Noãn càng thêm hy vọng Cung Ngạn Vũ nhận được giải thưởng này. Cũng có thể vì cô và Cung Ngạn Vũ xấp xỉ tuổi nhau, bọn cô mới là người cùng một thời đại, lúc này cô có thể hiểu được tâm trạng của anh. Thật ra đối với mọi người mà nói, cả đời này lấy không được một giải thưởng nào cũng là thiếu một cái. Về sau không biết lúc nào sẽ xuất hiện người mới tài giỏi, lúc nào cũng có thể làm rớt vị trí của mình.
Còn câu nói kia của anh, là đàn ông thì ai cũng có ý tưởng chiến thắng. Mà không chỉ có đàn ông, chỉ cần là nghệ sĩ, không ai nghĩ là sẽ không thành công. Cái gì là diễn trò yêu đương nồng nhiệt, đương nhiên cũng không phải là không yêu, nhưng mà còn yêu sự nổi tiếng hơn. Minh tinh, ai cũng muốn trở thành ngôi sao tỏa sáng nhất.
"Người đạt giải là.... Mục Văn Úc!" Người trao giải mỉm cười đọc tên Mục Văn Úc lên.
Phản ứng đầu tiên của Diệp Noãn là nhìn về phía màn hình chiếu Cung Ngạn Vũ, hắn đang cười, biểu tình vui vẻ, nghe được kết quả lập tức vỗ tay nói chúc mừng Mục Văn Úc, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-phu/1197935/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.