“OK!” Đạo diễn vung tay lên, diễn tốt lắm.
Trong miệng Diệp Noãn đầy máu rất khó chịu, mặt không biến sắc đẩy Tô Giản ra đứng lên.
Cô diễn nhanh quá làm ba người kia cảm thấy không thích ứng kịp. Tô Giản mờ mịt quỳ gối, Mã Thụy Tiệp hít hít mũi, sau đó hung hăng liếc cô một cái, thật ra dạo gần đây Mã Thụy Tiệp rất ít trợn trắng mắt với cô.
Diệp Noãn vô tội lấy nước khoáng súc miệng, Hồ Cự đi tới bên cạnh: “Cô diễn tốt thật đấy.”
“Anh diễn cũng tốt.” Diệp Noãn khách khí nói.
“Tử Yên…” Tô Giản đáng thương bu lại: “Chuyển một kiếp muội sẽ không yêu ta nữa sao?”
Diệp Noãn liếc hắn một cái, chưa thoát khỏi vai diễn sao? Anh không ra vậy tôi cũng không ra. Cô súc miệng xong lại uống vài ngụm nước: “Ta đã chết…”
Người chết thì sẽ không trả lời.
Ở Vân Nam, vai diễn của Diệp Noãn đã hoàn thành, cô nghỉ ngơi vài ngày, sau đó lại đi theo đoàn làm phim đi đến tiên cư Chiết Giang.
Mấy hôm nay, Năm Ánh Sáng mới ký kết với một tiểu soái ca, có rất nhiều việc Hướng Phân cần phải xử lý, cho nên tạm thời cô ấy không ở lại với Diệp Noãn mà chạy về Bắc Kinh. Trao đổi một chút, cô ấy cho Đàm Phượng trở lại. Thả hổ về rừng, cũng coi như cho Đàm Phượng một cơ hội, nếu cô ấy còn dám gây sự, thì không còn gì nữa, thật sự là không thích hợp làm người đại diện.
Đàm Phượng đến tiên cư trước chờ đoàn phim, hơn một tháng không gặp, cô ấy nhìn thấy Diệp Noãn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-phu/1197913/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.