“Chị Lý Giai.” Diệp Noãn cùng với Lý Giai chào hỏi.
Lý Giai khách sáo nhìn cô cười cười, hành động này lại làm cho Mã Thụy Tiệp càng đen mặt hơn.
“Vị dâu tây.” Đàm Phượng đem que kem đến trước mặt Mã Thụy Tiệp.
Mã Thụy Tiệp nhìn thoáng qua, lại không lấy: “Hiện tại tôi lại không muốn ăn.”
Đàm Phượng giơ que kem, chân mày nhíu lại, Mã Thụy Tiệp cố tính muốn đổ dầu vào lửa: “Hiện tại tôi muốn uống nước đá.”
Diệp Noãn thản nhiên liếc mắt nhìn cô ta một cái, ồ một tiếng: “Muốn uống nước thì tự đi mua là được.”
Cô cầm lấy kem que trên tay Đàm Phượng, phóng tới cái bàn thấp bên cạnh Mã Thụy Tiệp, ý tứ là, que kem phóng đó, cô thích thì ăn không thích thì thôi.
“Không giả bộ được nữa?” Mã Thụy Tiệp cười lạnh nói, “Cô thật sự lòng dạ hiểm độc, chính mình không ăn kem que còn để cho tôi ăn, nhớ thương vị trí nữ chính thật lâu sao?”
Người này bị chứng vọng tưởng à? Diệp Noãn vừa định nói cho cô ta biết đừng đem bản thân mình quá coi trọng, thì bên kia Đàm Phượng đã hành động trước.
Cô cầm lấy bình nước khoáng bên cạnh Mã Thụy Tiệp, vặn nắp mở bình liền đổ nước từ trên đầu Mã Thụy Tiệp xuống, một bên hỏi cô ta: “Không phải muốn uống nước sao? Uống đủ chưa? Đúng rồi, còn muốn thêm đá phải không?”
Người chung quanh đều ngây ngẩn, lớp trang điểm trên mặt Mã Thụy Tiệp lem hết toàn bộ, lớn tiếng hét ầm lên, liền đứng lên muốn đánh Đàm Phượng, Diệp Noãn phản ứng mau lẹ, đẩy cô ta về chỗ ngồi, quay đầu ra lệnh cho Nha Nha: “Còn không mau mang nghệ sĩ của cô đi rửa mặt chải đầu, ảnh hưởng tới tiến độ quay phim cô liền chịu trách nhiệm đó?”
Cô đường nhiên không có lá gan chịu trách nhiệm, Nha Nha hoảng hồn, lập tức kéo Mã Thụy Tiệp đi, hoàn toàn quên đầu sỏ gây chuyện là Đàm Phượng, cô mới là người phải chịu trách nhiệm.
Mã Thụy Tiệp không phải ngốc triệt để, cô ta một lần nữa đứng lên, hung hăng nhìn Diệp Noãn và Đàm Phượng: “Ta không đi rửa mặt chải đầu, đợi một lát Khương đạo diễn đi tới cho hắn xem các ngươi đã làm chuyện tốt gì.”
Diệp Noãn không nghĩ sẽ cùng Mã Thụy Tiệp làm quá căng, nhưng nếu Đàm Phượng đã làm như vật thì cô nhất định phải ủng hộ đến cùng, cô nói với Mã Thụy Tiệp: “Cô muốn để dung nhan như vật đợi Khương đạo diễn tôi cũng không có ý kiến, vậy chúng ta cùng nhau đợi đi.”
Bị cô nhắc nhở, Mã Thụy Tiệp oán hận dậm chân, nữ minh tinh nào cho phép dung nhan của mình bị người khác chế giễu chứ, cô ta vừa đi vừa nói dọa: “Các người chờ đó cho tôi, nếu không thì Đàm Phượng quỳ xuống giải thích cho tôi, không thì Diệp Noãn ra khỏi đoàn làm phim, nếu không đừng mơ tưởng tới việc tôi quay lại.”
“Đi nói xin lỗi đi.” Diệp Noãn nói Đàm Phượng.
“Cái gì?” Đàm Phượng không dám tin nhìn cô.
Mã Thụy Tiệp nghe vậy cũng dừng bước, dương dương tự đắc nhìn Đàm Phượng.
“Đi nói lời xin lỗi với mọi người,” Diệp Noãn nói tiếp, “Không được lãng phí thời gian, đi giải thích thôi, tớ và cậu cùng đi.”
Cô vừa nói vừa đi về phía trước, đi ngang qua Mã Thụy Tiệp cùng không để ý.
“À…” Đàm Phượng phản ứng kịp, chạy chậm theo phía trước, cũng không quên thưởng thức bộ mặt phấn khích của Mã Thụy Tiệp.
Diệp Noãn mang theo Đàm Phượng nói lời xin lỗi với mọi người, sự kiện vừa rồi cũng không ít người chứng kiến, mọi người ào ào tỏ vẻ biết, cũng tỏ vẻ khoái chí với màn đổ chai nước.
Sau đó Diệp Noãn lấy đi dộng của Đàm Phượng gọi điện cho Hướng Phân, việc này cũng không phải là nhỏ, trước tiên cô phải thông báo cho chị ấy biết.
Hướng Phân nghe Diệp Noãn nói xong, chỉ có một câu: “Chị lập tức quay lại.”
Đàm Phượng sau khi đổ nước xong thì có chút khẩn trương, nhưng mà lúc nói xin lỗi mọi người đều an ủi cô, cô lại không khẩn trương, nhưng mà bây giờ nhìn sắc mặt Diệp Noãn, cô lại bắt đầu khẩn trương.
Diệp Noãn gác điện thoại xong cũng không nói lời nào, cứ như vậy nhìn Đàm Phượng chằm chằm, nhìn cô lo lắng, đứng ngồi không yên, cuối cùng dứt khoát đứng lên: “Chị Hướng nói cái gì, cậu trả lời dứt khoát cho tớ.!”
Diệp Noãn trả lời: “Chị Hướng chưa nói gì cả.”
Đàm Phượng thở phào nhẹ nhõm, nghĩ lại cảm thấy không đúng: “Chuyện này phải làm thế nào bây giờ?”
“Cậu cảm thấy phải làm gì?”
“Làm sao tớ biết phải làm gì? Dù sao thì tớ sẽ không đi nói xin lỗi cô ta, cậu cũng không được đi.”
“Được,” Diệp Noãn cười rộ lên, “Cậu không xin lỗi, tớ cũng không đi, như vậy Mã Thụy Tiệp cũng không đến, cậu có biết một ngày không làm gì đoàn làm phim tốn bao nhiêu tiền không?”
Đàm Phượng lăn lộn trong đoàn phim, trước đó cũng cùng mọi người nói qua đề tài này, mỗi ngày đoàn làm phim tiêu hao cũng phải sáu con số, cô tuyệt đối không gánh nổi. Bị Diệp Noãn nhắc nhở, cô sợ run lên, lại nhìn Diệp Noãn tươi cười liền cảm thấy có chút nôn nao: “Thế thì phải làm sao bây giờ?”
Diệp Noãn không có trả lời mà hỏi ngược lại: “Hiện tại cậu biết sai chưa?”
Đàm Phượng mím môi, cô chỉ là vì sợ tốn số tiền khổng lồ mới ảnh hưởng đến tinh thần, chứ còn lâu mới vì chai nước kia mà hối hận, Mã Thụy Tiệp bị thiếu ngược đãi, là cô thay trời hành đạo.
Diệp Noãn nhìn biểu tình liền biết trong lòng cô đang nghĩ như thế nào: “Cậu có phải cảm thấy chính mình đặc biệt chính nghĩa?”
Đàm Phượng có chút chột dạ, tuy rằng trong lòng cô đích thực là nghĩ như vậy nhưng lại không dám trả lời.
“Nếu như đoàn phim thật sự vì chuyện này không quay vài ngày, đợi một lát đạo diễn tới hỏi chuyện, rồi truyền thông tới thăm dò, cậu nghĩ bọn họ có cảm thấy cậu thật chính nghĩa không?”
“Đại khái…”
“Chức trách của cậu là gì?”
“Cùng phối hợp với cậu…” Đàm Phượng bắt đầu hối lỗi, cảm thấy chính mình có chút nóng vội, nhưng cô vẫn không tình nguyện: “Nhưng thân là người đại diện, phải bảo vệ nghệ sĩ chứ…”
Diệp Noãn gật gật đầu: “Cái này tương đối cao siêu, xã hội này cũng không thích dùng vũ lúc, bảo hộ như thế nào, phản kích như thế nào thật ra có rất nhiều phương pháp.”
Đàm Phượng không ngại học hỏi: “Ví dụ như?”
“Ví dụ như…” Diệp Noãn nghĩ ngợi, “Ta có thể mỗi ngày đều trang điểm thật đẹp đứng trước mặt cô ta cũng là một loại phản khích.”
“…” Đàm Phượng liếc mắt một cái, “Vào thời điểm này cậu có thể ngừng tự luyến được hay không?”
Diệp Noãn cười ha ha: “Được rồi, cậu đừng lo lắng, chuyện này chị Hướng sẽ xử lý tốt.”
“Xử lý như thế nào vậy?” Đàm Phượng không tin tưởng lắm, “Kim chủ sau lưng Mã Thụy Tiệp hình như rất lợi hại, lỡ như cô ta đem cậu đẩy ra ngoài thì làm sao? Đây là bộ phim đầu tiên, cũng đã thông báo ra, nếu như bị đẩy ra thì về sau cậu phải làm như thế nào? Còn có nếu truyền thông đưa tin lung tung, nói là chúng ta kinh dễ cô ta thì sao? Cũng không thể còn chưa vào nghề đã bị điểm đen nha.” Cô càng nói càng sợ hãi, cảm giác tương lai Diệp Noãn đều chôn vùi trên tay mình, rõ ràng cô ấy tín nhiệm mình muốn mình làm người đại điện cho cô ấy, trong lòng Đàm Phượng vạn phần tự trách, hiện tại thật là hối hận.
Thấy cô lý trí suy xét mọi vấn đề, Diệp Noãn thật vui mừng, an ủi: “Cô ta có kim chủ thì chúng ta có công ty.”
“Công ty chúng ta?” Đàm Phượng càng thêm không tự tin, “Công ty chúng ta có được hay không?”
“Phượng Nữ, “ Diệp Noãn tự tin, “Nếu cậu không tin công ty thì cũng phải tin tưởng tớ.”
“…” Đàm Phượng vừa định nói chuyện, lại bị Tô Giản cắt đứt, thời điểm như thế này làm sao hắn không đến góp vui cho được.
“A Noãn,” hắn xông đến bên cạnh Diệp Noãn, “Em đừng lo lắng, chuyện này anh sẽ xử lý, cùng lắm thì chúng ta đổi nữ chính, em muốn diễn vai chính không? Cũng có nhiều cảnh diễn với anh nha…”
“Không nghĩ đến.” Diệp Noãn trả lời, dừng một chút lại bổ sung, “Chuyện này anh mặc kệ đi, anh nhúng tay vào thì sẽ càng phiền phức hơn.”
“Được.” Tô Giản gật đầu, “Vậy trước tiên anh mặc kệ, nếu có cần anh hỗ trợ, em đừng khách khí.”
Diệp Noãn nói tiếng cảm ơn, trong lòng lại quyết định sẽ không làm phiền đến hắn.
Mà Đàm Phượng, tuy rằng bình thường có chút chướng mắt Tô Giản, giờ phút này lại thấy hắn vô cùng thuận mắt. Cảm thấy hắn nói hai câu vừa rồi quả thật rất nam tính, đồng thời cũng thả ra tâm tư. Vừa rồi cô quên mất còn có Tô Giản ở đây, chính mình không đề phòng, nhưng Tô Giản nhất định sẽ bảo vệ Diệp Noãn. Hiện tại cô cảm thấy, chỉ cần Diệp Noãn không sao là tốt rồi.
Ở bên kia, Hướng Phân sau khi nhận được điện thoại của Diệp Noãn liền đứng dậy, đi trên đường liên tục gọi điện thoại. Cuối cùng giống như Diệp Noãn nghĩ, thông qua Thành Mộc Thanh, cho kim chủ của Mã Thụy Tiệp chút áp lực, lệnh cho Mã Thụy Tiệp lập tức thu thập tốt, ngoan ngoãn trở lại trường quay.
Cho nên mới nói trong giới này, đến cuối cùng có cái gì gọi là chính nghĩa đây?
Cô bước đi như bay, vừa tới trước mặt Diệp Noãn liền cho các cô một viên thuốc an thần: “Đợi một lát Mã Thụy Tiệp hóa trang tốt rồi tới đây.”
“Chị đi khách sạn gặp cô ta?” Diệp Noãn hỏi.
“Không.” Miệng lưỡi khô khốc, Hướng Phân cầm lấy bình nước khoáng hét lên, “Đều xé rách cả mặt nhau còn nhìn cái gì nữa.” Yết hầu thư thái khởi lại, cô quay đầu nhìn Đàm Phượng.
Đàm Phượng lập tức nhu thuận cúi thấp đầu.
“Vừa rồi em đã nói cho Phượng Nữ,” Diệp Noãn thay Đàm Phượng nói chuyện, “Cậu ấy đã hiểu ra rồi.”
Hướng Phân hừ một tiếng.
“Em biết sai rồi,” Đàm Phượng có thái độ tốt lập tức nhận sai, “Mới rồi là do em quá xúc động, không nghĩ đến lập trường của A Noãn, về sau em nhất định sẽ nhẫn nại, trước khi làm việc gì sẽ suy nghĩ thật kỹ.”
Những lời này có thể từ miệng Đàm Phượng nói ra thật đúng là ngoài ý muốn, Diệp Noãn nhịn không được cong cong khóe miệng, Tô Giản dứt khoát bật cười thành tiếng. Thấy Đàm Phượng trừng mắt nhìn mình, hắn lập tức biểu đạt lập trường: “Chuyện vừa rồi, kỳ thật cũng không trách Phượng Nữ được, là do Mã Thụy Tiệp thật quá đáng.”
Hướng Phân mặt không đổi sắc, Diệp Noãn, Đàm Phượng là hạng người gì, Mã Thụy Tiệp là kiểu người ra sao cô đương nhiên biết, nhưng mà trong cái giới này hạng người gì đều có, chẳng lẻ nhìn thấy không thuận mắt liền muốn phê phán, liền muốn đổ nước lên đầu người ta? Cô nhìn về phía Đàm Phượng: “Không suy nghĩ đến lập trường của A Noãn, có thể nói ra những lời này cũng không tính là không chữa cháy, đợt chút nữa đi đặt vé, em thu dọn đồ đạc, ngày mai về Bắc Kinh đi.”
“Chị Hướng!” Diệp Noãn cùng Đàm Phượng đồng loạt kêu lên.
“Làm sao vậy?” Hướng Phân liếc cô một cái, “Làm việc sai lại không muốn bị phạt? Trước khi Diệp Noãn kết thúc bộ phim này, không cần em ở cùng, tranh thủ cơ hội này lấy cho được chứng chỉ người đại diện, học lại cách xử sự với người ngoài.”
Còn thêm nguyên nhân khác, lần này Mã Thụy Tiệp tuy rằng trở lại, nhưng nhìn Diệp Noãn nhất định càng thêm không thuận mắt, Đàm Phượng làm lần này giống như thả quả bom, còn không bằng đem cô đi cho xong việc. Trong khoảng thời gian này cô quan sát thấy một mình Diệp Noãn vẫn có thể đảm đương nổi, tính tình Đàm Phượng cần phải mài dũa lại. Nếu hai người họ đổi lại, Đàm Phượng làm nghệ sĩ, Diệp Noãn làm người đại diện thật sự rất thích hợp. Nhưng mà gương mặt của Diệp Noãn trời sinh chính là muốn theo nghề này mà kiếm cơm.
Không phải khai trừ thì tốt rồi, Diệp Noãn thở phào nhẹ nhõm.
Đàm Phượng biết Hướng Phân nói một thì không có hai, chỉ có thể gật đầu, ở trong lòng âm thầm hạ quyết tâm, nhanh chóng học xong, về sau đi theo Diệp Noãn sẽ không đem lại phiền phức cho cậu ấy.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]