Một bộ quần áo cô đang mặc, một bộ quần áo để thay đổi. Cả 2 bộ đều đã bị cô giặt đến không còn nhận ra màu sắc ban đầu, tuy nhìn cũ kỹ nhưng sạch sẽ.
Diệp Noãn thu thập 1 chút rồi mở cửa ra ngoài.
Trong hành lang chất đầy than tổ ong, bà Lưu nghe thấy tiếng mở cửa, ngẩng đầu lên hướng cô hỏi han:" A Noãn có thấy đỡ hơn chút nào chưa?"
Bà Lưu là người đầu tiên đối tốt với cô sau khi cô rời nhà cũ. Vì vậy, mặc dù là Diệp Noãn của 10 năm sau hay trước kia, khi nói chuyện với bà đều mang theo vài phần cảm kích:" Cháu đã tốt hơn nhiều rồi ạ!".
Cô 1 bên vừa nói, vừa tiến lên:" Ðể cháu giúp bà".
Than tổ ong mười năm sau tuy vẫn còn tồn tại, nhưng trong cuộc sống sinh hoạt hàng ngày không còn nhìn thấy nhiều nữa. Diệp Noãn cầm cái gắp than giúp bà Lưu. Mười năm, nghĩ có chút xa xôi, những sự việc phát sinh trong quá khứ luôn khắc sâu trong trí nhớ của cô, khó mà có thể quên được.
"Ðứa trẻ ngoan", bà Lưu lau 2 tay vào tạp dề:" Cháu muốn đi ra ngoài sao?".
"Vâng ạ!", Diệp Noãn lại gắp thêm vài cục than tổ ong đặt lên trên kệ, "Cháu ra ngoài tìm việc ạ!".
"Dù muốn tìm việc thì cũng phải tịnh dưỡng tốt đã chứ", bà Lưu lo lắng nhìn cô:" Bây giờ sắc mặt của cháu còn chưa tốt lên hẳn đâu".
"Người trẻ tuổi các cháu a, luôn ỷ vào bản thân mình còn trẻ liền không lo chăm chút cho thân thể, dù 1 chút bệnh vặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-phu/1197896/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.