Hoàng hôn xuống, Cảnh Như Đình đứng trước cửa sổ đưa mắt ra nhìn bên ngoài.
Ánh nắng của buổi chiều tà ngả màu đậm hơn rực rỡ một góc phía Tây mang theo cả nỗi lòng nàng, man mác buồn giống như vừa mất đi thứ gì.
Nàng gả cho Đường Thiên Hàn được hơn một năm, đến nay hắn vẫn luôn rất tốt với nàng, nhưng vẫn chưa giống với một đôi phu thê thực sự. Có chăng bởi nàng còn là thiếu nữ, phong thái chưa đủ chững chạc như một mệnh phụ thực sự. Ngay đến cách suy nghĩ hay hành động vẫn cũng vẫn non nớt, hay cả tình cảm đối với nàng thậm chí có thể chỉ là một chút rung động.
Nàng tự an ủi bản thân như thế.
Cho đến khi quay đầu lại, phu quân của nàng đã đứng ngay trước mắt. Hắn mỉm cười ôn hòa, động tác vuốt tóc nàng hết sức ân cần hỏi: “Nàng làm gì mà ngẩn ngơ thế?”
Cảnh Như Đình bỗng nhớ đến tình huống ban ngày nàng vô tình trông thấy.
Nữ tử mặt mày như hoa như ngọc, ánh mắt nhìn phu quân nàng tình tứ vô cùng, nàng ta ôm phu quân nàng rất tự nhiên, lời lẽ tha thiết thấm đượm cảm xúc tựa như đôi tình nhân đã lâu không gặp.
Nàng bất giác lùi lại phía sau. Đường Thiên Hàn nhìn cánh tay mình chơi vơi giữa không trung không khỏi bất ngờ. Thời gian này nàng và hắn đã tốt lên rất nhiều, nàng không cự tuyệt sự ân cần của hắn như khi mới gả đến nữa, nhưng ngày hôm nay lại đột nhiên trở nên xa cách thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ninh-ky-hau/3505290/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.