Ngày thứ hai của chuyến đi săn, Đường Thiên Hàn sai hạ nhân chuẩn bị cho nàng một bộ y phục bảo hộ, nói là muốn dạy nàng cưỡi ngựa.
Cảnh Như Đình dù xuất thân là con nhà võ nhưng nàng đối với việc cưỡi ngựa bắn cung không rành lắm nên vốn định từ chối, lại thấy Đường Thiên Hàn rất hào hứng đảm bảo an toàn cho nàng.
Ở trường đua ngựa người đều đã có mặt đông đủ, Đường Thiên Hàn nắm lấy tay nàng dẫn ra trước mắt bọn họ, ai nấy cũng nhìn thấy rõ mồn một, lại không có người nào dám nghị luận bàn tán, chỉ dám âm thầm đặt suy nghĩ trong lòng.
Nam nhân đứng thành hàng bên cạnh ngựa của mình, hạ nhân chăn ngựa đang kiểm tra lại ngựa kỹ càng trước khi cuộc đua bắt đầu. Thân thể đám người quý tộc này quý giá như vậy, không ai dám có gan đem mạng mình ra đùa mà làm việc qua loa.
Chợt trong số nữ quyến đứng trên đài quan sát có thanh âm lanh lảnh của một nữ tử: “Hoàng huynh thiên vị quá đi. Lúc trước muội đòi huynh dạy cưỡi ngựa thế nào huynh cũng không chịu, bây giờ lại sẵn lòng dạy cho hoàng tẩu.”
Người vừa nói là tam công chúa Đường Tĩnh Nhạn. Nàng đứng ở trong cùng, trên người một bộ trực cư đỏ thêu hoa lộng lẫy, đôi môi anh đào nở nụ cười rạng rỡ hoạt náo nổi bật hẳn lên trong những nữ quyến đứng cổ vũ e lệ, cứng nhắc như khúc gỗ.
Nàng ấy là đích công chúa, muội muội cùng mẹ với Đường Thiên Hàn, nhưng tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ninh-ky-hau/3439516/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.