Đường Thiên Phong lấy một dải lụa che kín đôi mắt, tất cả ánh mắt của những nữ quyến và nam tử đứng xung quanh đều dồn vào hắn. Nhưng hắn chẳng có lấy sự run sợ hay lo lắng mình có thể sẽ không thành công, tư thế vô cùng ung dung giương cung lên, không hề chần chừ mà dứt khoát bắn ra một mũi.
Cảnh Như Đình ngồi ở phía xa đứng dậy nhìn giống như những người khác nhìn về nơi thu hút sự chú ý nhất, chớp mắt đã thấy mũi tên vừa bắn ra trung vào hồng tâm, không hề lệch đi một chút nào.
Cả cung trường trong một thoáng im lặng không có tiếng động, gió vẫn không ngừng thổi như muốn làm ù tai nàng, trước mặt chỉ có hình ảnh nam nhân đang đứng hiên ngang ở nơi xa kia, tay vẫn cầm cung tên, khăn bịt mắt không chịu được sức gió mà tuột khỏi khuôn mặt người kia bay lượn trong không trung.
Chợt Đường Thiên Hàn đứng một bên vỗ tay, những người khác cũng bắt đầu làm theo, âm thanh giòn giã vang lên liên tiếp phá tan hoàn toàn bầu không khí tĩnh lặng mới đó thôi.
“Cửu đệ quả nhiên không khiến bản cung thất vọng. Nếu phụ hoàng nhìn thấy cảnh vừa rồi nhất định cũng sẽ rất vui lòng.”
Cảnh Như Đình nghe nói Đường Thiên Phong đã đến tuổi thành hôn, nhưng mấy năm nay không hiểu vì sao vẫn luôn từ chối đề nghị của hoàng đế, không chịu thành thân với ai. Nàng thắc mắc, một nam tử dung mạo bất phàm, văn võ song toàn không thua kém gì ca ca của hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ninh-ky-hau/3375333/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.