Cảnh phủ
“A tỷ, a tỷ!” Tiếng gọi non nớt của thiếu nữ vang vọng khắp nơi.
Trong khuê phòng, cô nương kia đang thoa chút phấn son, nghe thấy tiếng gọi bên ngoài không vội vàng chút nào, bình thản điểm trang xong mới bước ra ngoài.
Cảnh Như Đình nhìn thấy nhị tỷ liền vui vẻ chạy đến trước mặt nói:
“A tỷ, sáng giờ muội tìm tỷ khắp nơi mà chẳng thấy tỷ đâu.”
Cảnh Lam Linh khẽ cười, giọng nói trong trẻo “Ta vẫn luôn ở trong phòng mà. Muội đó, mỗi ngày đều chạy khắp chốn rong chơi. Dẫu sao muội cũng đã mười lăm tuổi rồi, phải ra dáng dấp của một cô nương khuê các đi.”
Cảnh Như Đình xoay một vòng, tươi cười hỏi: “A tỷ thấy muội mặc như vậy có được không?”
Hôm nay Cảnh Như Đình diện y phục thêu hoa màu hồng nhạt, trên đầu còn cài trâm khắc hình hoa phù dung rất tinh xảo.
Cảnh Lam Linh vừa nhìn liền biết tiểu muội chuẩn bị đi gặp người nào, nhân cơ hội buông vài câu đùa:
“Tiểu Đình hôm nay mặc đẹp như vậy là muốn đi đâu, có hẹn với ai sao?”
Cảnh Như Đình bỗng đỏ mặt thẹn thùng, nói “Tỷ, tỷ lại chọc muội nữa rồi.”
Cảnh Lam Linh bật cười, đưa tay vuốt mái tóc Cảnh Như Đình, lại vuốt phẳng nếp nhăn trên y phục của nàng.
“Muội mau đi đi. Mất công Hoắc công tử lại chờ muội.”
Trước khi đi, Cảnh Như Đình còn không quên cho người đưa tận tay nha hoàn của Cảnh Lam Linh một giỏ bánh.
“Mẫu thân vừa làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ninh-ky-hau/2914299/chuong-39.html