Đêm hội hoa đăng, bầu trời đêm đen điểm những đốm sao sáng lấp lánh, nhưng nổi bật hơn cả lại là sắc trăng vàng tươi sáng chói, soi rọi xuống kinh thành rực rỡ ánh sáng của những chuỗi đèn lồng treo trước cửa và trên những cột đèn lớn giữa phố.
Từ lúc ngồi trên xe ngựa, Cảnh Như Đình đã rất phấn khích, lật qua lật lại rèm cửa ngó mấy lần. Xe vừa dừng lại, nàng chờ không nổi gấp gáp bước xuống.
Nàng diện một bộ đối khâm tề yêu nhu quần gấm dệt trắng, áo bên trong được thêu hoa phù dung mà nàng yêu thích, áo khoác bên ngoài cũng thêu lá hoa tinh xảo, bó eo.
Kiện y phục này dĩ nhiên là đẹp, nhưng hình như có hơi mỏng.
Hôm nay là nguyên tiêu, tuyết vừa tan cách đây một tháng, không khí vẫn còn vương chút lạnh lẽo, nhất là ban đêm gió thổi làm mỹ nhân run run, thở ra một làn khói tan trong chốc lát.
Trời lạnh khiến làn da nàng càng thêm trắng trẻo, đôi môi nhỏ nhắn đỏ mọng, dung mạo càng thêm tuyệt sắc.
Thiếu nữ đương độ trăng tròn quả là bạch bích vô hạ, khiến những người đi trên phố đều phải liếc mắt nhìn nàng.
Nàng một mình đi đến nơi đã hẹn với Hoắc Noãn Bách. Đến một giao lộ, nàng trông thấy bóng dáng thiếu niên quen thuộc đang đứng trước tửu lầu Gia Thượng, không nói lời nào liền đi từng bước đến gần.
Cảnh Như Đình đứng ở phía sau, đưa hai tay vòng qua mặt che mắt Hoắc Noãn Bách, hơi kiễng chân ghé sát vào tai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ninh-ky-hau/2914297/chuong-41.html