"Trục trên có đường trũng xuống, bên trong đường trũng có hai khối cầu lớn tựa nắm đấm bằng đồng, khối cầu đồng khống chế được phương hướng chuyển động của trục. Bên trong của hai đầu đường trũng đều có một lỗ nhỏ, không biết bên trong đó là vật gì nữa."
"Còn có những vật khác sao? Nàng có thể cố định khối cầu lại không?"
"Không được, khối cầu đồng quá lớn quá nặng, ta không đụng được, âm lực chưa chắc có thể khống chế nổi khối cầu đồng." Quân Y Hoàng do dự nói ra. Nàng không thể nắm chắc một trăm phần trăm, nếu như âm lực không khống chế được khối cầu đồng, trái lại làm rối loạn quy luật chuyển động ở hiện tại, tường mộ phía dưới đột nhiên cùng nhau lao tới, hậu quả xảy đến như thế nào nàng biết rất rõ.
Lam Túy nghe vậy, cả người đều buồn chán đến cực điểm.
Xong đời, Quân Y Hoàng không có thực thể, cuối cùng có thể đi lên nhưng lại không thể đụng vào được trục của cơ quan. Cô có thực thể, cũng nắm vững được cơ quan, thế nhưng vấn đề là khe hở lộ ra ở góc khép mở trên đỉnh tường mộ quá nhỏ, cô căn bản không có khả năng leo lên được.
Lẽ nào cô cũng chỉ có thể nhảy đến mệt chết rồi kết quả là biến thành hai đống thịt bầy nhầy?
Trong lòng Lam Túy dâng lên một trận tuyệt vọng, tìm được cách khống chế cơ quan lại không thể phá được, còn có cái gì có thể làm cho người ta chết tâm hơn?
Người không thể đi lên, ngoại trừ Quân Y Hoàng thì còn cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-nien-tuy/1016703/chuong-94-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.