Ngày 13 tháng 9, thành phố Vũ Hồ, trời mưa lất phất.
Hôm nay Lam Túy dậy từ rất sớm, cô chải đầu rửa mặt xong xuôi thì mặc vào một chiếc sườn xám xẻ tà màu xanh đen dài chấm gối, cô búi tóc lên rồi cài một cây trâm khảm ngọc được uốn hình một đóa hoa. Trong phòng ngủ, Quân Y Hoàng ngồi trước gương trang điểm chăm chú nhìn Lam Túy hiếm khi chú ý sửa soạn như vậy, trong phòng dần tràn ngập hương phấn son.
"Hiếm khi thấy nàng chịu phí tâm tư như vậy"
[Sườn xám hay còn gọi là áo dài Thượng Hải. Trâm uốn thì từa tựa mấy cây bên dưới nha]
Giọng điệu của Quân Y Hoàng có phần lạnh lùng, Lam Túy cũng đã quen rồi nên chỉ tập trung thoa son bóng, cô bặm bặm đôi môi, thành công mỹ mãn. Xong cô cầm con búp bê lên hỏi: "Có đẹp không?"
Cô sáp lại gần con búp bê, mùi hương phảng phất lướt qua Quân Y Hoàng. Nàng nhìn đôi môi mọng nước đỏ hồng khép mở trước mắt, chuyện xưa mơ hồ ùa về trong tâm khảm, vừa hoài niệm lại vừa chua xót, hai cánh tay bằng giấy kẹp chặt vào ngón cái của Lam Túy bẻ ngược về sau.
Lam Túy bị tấn công bất ngờ, xương ngón tay đau đớn như kim châm muối xát, bàn tay run lên quăng con búp bê xuống bàn trang điểm, tức giận nói: "Mới sáng sớm, cô làm cái gì vậy?!"
Quân Y Hoàng đứng trên bàn trang điểm không trả lời, thật ra nàng đã mất đi một hồn hai vía, ký ức đứt quãng chuyện nhớ chuyện không, có lúc chỉ có thể nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-nien-tuy/1016647/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.