Lâm Hiền cũng chỉ tương kế tựu kế, vờ như ở sau mình còn có một cao nhân.
Dù sao tay chân đám người mắt chột cũng không sạch sẽ, nếu có thế dùng chiêu cáo mượn oai hùm đế hù doạ đối phương thì không còn gì tốt hơn.
“Được, giờ chúng ta đi thôi!"
Tên mắt chột lái xe đưa Lâm Hiên tới cống một trang viên ngoại thành, vừa tới nơi, Lâm Hiên lại giật mình.
Lâm Hiên đã từng nghe nói về trang viên tư nhân nhưng nhìn nơi này thì chắc giá trị cũng phải hơn trăm triệu
Có thể ở đây thì mắt chột cũng có chút điều kiện nha!
Nhưng sau đó Lâm Hiên lập tức nhận ra là mình sai rồi
Vì thanh niên mắt chột hoàn toàn không có tư cách tiến vào trang viên, người ra đón Lâm Hiên là một quản gia tuổi trung niên
“Đây là người có thế dùng Phi Châm Thứ Huyệt à?”, quản gia trung niên nhíu mày.
Thanh niên mặt chột vội nói: “Quản gia Trương, là cậu Lâm này, tuy tôi biết hơi khó tin nhưng chính mắt tôi chứng kiến!"
“Tuy tôi thân phận nhỏ bé, năng lực không nhiều nhưng vẫn có chút kiến thức mài”, mắt chột nịnh nọt:
Quản gia trung niên nhìn chăm chãm vào Lâm Hiên: “Cậu trai, cậu thật sự biết chữa bệnh sao?”
“Đúng vậy!”, Lâm Hiên nói. “Ha ha, vậy tôi xin nhắc cậu một câu, chủ của tôi không dễ tính đâu, nếu cậu dám lừa gạt, tiền chẳng những không lấy được, mạng còn phải đế lại đây đấy!”
Lời của quản gia trung niên không làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-nhan-quy-y/3401399/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.